“…ông Ê-li-a trỗi dậy, ra đi để thoát mạng. Khi tới Bơ-e Sê-va thuộc Giu-đa, ông để đứa tiểu đồng lại đấy, 4 còn ông thì đi một ngày đường trong sa mạc. Ông đến ngồi dưới gốc một cây kim tước. Ông xin cho được chết và nói : “Lạy ĐỨC CHÚA, đủ rồi ! Bây giờ xin Chúa lấy mạng sống con đi, vì con chẳng hơn gì cha ông của con.” 5 Rồi ông nằm dưới cây kim tước đó và thiếp đi. Nhưng này có một thiên sứ đụng vào người ông và nói : “Dậy mà ăn !” 6 Ông đưa mắt nhìn thì thấy ở phía đầu ông có một chiếc bánh nướng trên những hòn đá nung và một hũ nước. Ông ăn bánh, uống nước, rồi lại nằm xuống. 7 Thiên sứ của ĐỨC CHÚA trở lại lần nữa, đụng vào người ông và nói : “Dậy mà ăn, vì ngươi còn phải đi đường xa.” 8 Ông dậy, ăn bánh và uống nước. Rồi nhờ lương thực ấy bổ dưỡng, ông đi suốt bốn mươi ngày, bốn mươi đêm tới Khô-rép là núi của Thiên Chúa.”
-Elijah was afraid and fled for his life, going to Beer-sheba of Judah. He left his servant there and went a day’s journey into the wilderness, until he came to a solitary broom tree and sat beneath it. He prayed for death: “Enough, LORD! Take my life, for I am no better than my ancestors.” He lay down and fell asleep under the solitary broom tree, but suddenly messenger touched him and said, “Get up and eat!” He looked and there at his head was a hearth cake and a jug of water. After he ate and drank, he lay down again but the angel of the LORD came back a second time, touched him, and said, “Get up and eat or the journey will be too much for you!” He got up, ate, and drank; then strengthened by that food, he walked forty days and forty nights to the mountain of God, Horeb.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét