Ads 468x60px

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2022

TÔI CÓ LÀM GÌ TRONG VƯỜN NHO HỘI THÁNH CHÚA?


Thứ tư, 20 tn
Mt 20 :
Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này : “Nước Trời giống như chuyện chủ nhà kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. 2 Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. 3 Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. 4 Ông cũng bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.’ 5 Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. 6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ : ‘Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết ?’ 7 Họ đáp : ‘Vì không ai mướn chúng tôi.’ Ông bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho !’ 8 Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý : ‘Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.’ 9 Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền...
Suy niệm :
Vườn nho là Giáo Hội mà Chúa là chủ kiên nhẫn mời gọi chúng con vào làm vườn từ sáng sớm hay mãi xế chiều. Không ai vì lười biếng ở không, và không ai khước từ vì quá muộn. Dường như ông chủ thuê người không vì ích lợi cho ông, mà để giúp đỡ người làm, nên dù làm có một giờ cũng được trả công cả ngày...
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã mời gọi chúng con làm vườn nho Chúa nơi giáo xứ chúng con. Xin đừng ai trong chúng con ở không, không làm gì, hay nghĩ rằng đã muộn... nhưng bất cứ giờ nào lúc nào, được Chúa kêu mời, chúng con luôn nhiệt tâm làm việc trong vườn nho Hội Thánh. Amen.
Đọc tiếp »

HIỆP NHẤT, HIỆP THÔNG (Trích tông huấn "Người Kitô hữu giáo dân" của ĐTC Gioan Phaolô II, 1988, số 31)


Trích tông huấn "Người Kitô hữu giáo dân" của ĐTC Gioan Phaolô II, 1988, số 31:
"Mọi người chúng ta, Chủ Chăn cũng như tín hữu, phải cổ võ và không ngừng giữ gìn những mối dây và những tương quan huynh đệ của sự kính trọng, thân ái, cộng tác giữa các hình thức hiệp hội giáo dân khác nhau. Chỉ như thế, nguồn ân huệ và đoàn sủng dồi dào mà Thiên Chúa ban cho ta mới có thể góp phần phong phú và có trật tự vào việc xây dựng ngôi nhà tập thể : “Để chung xây ngôi nhà tập thể, còn phải từ bỏ đầu óc kình

chống và tranh chấp nhau, đúng hơn, cần đua tranh trong sự kính trọng lẫn nhau (x. Rm 12,10), trong sự quan tâm bày tỏ tình cảm cũng như thiện chí cộng tác, với sự kiên nhẫn, sáng suốt, sẵn sàng hy sinh có thể hàm chứa trong tất cả những việc đó”.
Một lần nữa, chúng ta hãy trở lại với lời của Đức Giêsu : “Thầy là cây nho, anh em là cành” (Ga 15,5), để tạ ơn Thiên Chúa vì hồng ân lớn lao là sự hiệp thông giáo hội, phản ánh trong thời gian sự hiệp thông vĩnh cửu và khôn tả của Thiên Chúa Duy Nhất và Ba Ngôi. Ý thức về hồng ân đó phải đi đôi với ý thức cao về trách nhiệm : thật vậy, đó là một ân huệ như nén bạc trong Phúc Âm, phải được biến đổi thành một đời sống hiệp thông triển nở.
Trách nhiệm với hồng ân hiệp thông trước hết có nghĩa là phải chiến thắng mọi cơn cám dỗ chia rẽ và chống đối đang đe dọa cuộc sống và sự dấn thân làm tông đồ của các kitô-hữu. Thánh Tông Đồ Phaolô đã phải thốt lên : "Tôi nghe trong anh em có những luận điệu như : ‘Tôi thuộc về ông Phaolô, tôi thuộc về ông Apôlô, tôi thuộc về ông Kêpha, tôi thuộc về Đức Kitô’. Thế ra Đức Kitô đã bị chia năm xẻ bảy rồi ư ?" (1 Cr 1,12-13). Tiếng kêu đau đón và thất vọng đó vẫn còn đang vang lên như một lời trách móc trước những hiện tượng “chia năm sẻ bảy Thân Thể Đức Kitô”. Ngược lại, chớ gì những lời sau đây của Thánh Tông Đồ vọng lại một lời mời gọi thuyết phục chúng ta : "Thưa anh em, nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, tôi khuyên tất cả anh em hãy nhất trí với nhau trong lời ăn tiếng nói, và đừng để có sự chia rẽ giữa anh em, nhưng hãy sống hòa thuận, một lòng một ý với nhau" (1 Cr 1,10).
Được vậy, đời sống hiệp thông trong Giáo Hội trở thành một dấu chỉ cho thế giới và một sức mạnh lôi cuốn đưa người ta đến chỗ tin vào Đức Kitô : "Lạy Cha, như Cha ở trong con và con ở trong Cha, xin cho họ cũng được ở trong chúng ta, để thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con" (Ga 17,21). Bằng cách đó, sự hiệp thông hướng đến truyền giáo, chính nó trở thành truyền giáo."
Đọc tiếp »

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2022

HIỆP HÀNH: ĐÀO TẠO GIÁO LÝ VIÊN (Lm. Phêrô Nguyễn Hữu Duy)

Đọc tiếp »

Thứ năm, Tuần XX- Mùa TN



Đọc tiếp »

TÔI CÓ LỬA CỦA ĐỨC KITÔ KHÔNG ? (ĐTC Phanxicô, 14/08/2022)


“Theo sự trỗi dậy của nhà tiên tri trong Kinh thánh, chẳng hạn, chúng ta hãy nghĩ đến Êlia và Giêrêmia, Chúa Giêsu được thổi bùng lên bởi tình yêu của Thiên Chúa và để tình yêu ấy lan rộng khắp thế giới, Ngài đã tiêu hao hết cá nhân mình, yêu thương đến cùng, nghĩa là cái chết, và cái chết trên thập giá (xem Phil 2,8) Người được đầy dẫy Chúa Thánh Linh, Đấng được so sánh với lửa, với ánh sáng và sức mạnh, Người vén màn thiên nhan nhiệm mầu của
Thiên Chúa và ban sự sung mãn cho những người bị coi là hư mất, phá bỏ rào cản của sự loại trừ, chữa lành những vết thương trên cơ thể và linh hồn, và đổi mới một tôn giáo vốn đã bị giản lược thành các thực hành bên ngoài. Đây là lý do tại sao Chúa Giêsu là lửa: Ngài thay đổi, thanh lọc.
Vậy, lời đó của Chúa Giêsu có ý nghĩa gì đối với chúng ta, đối với mỗi người chúng ta, đối với tôi, đối với anh chị em, lời này của Chúa Giêsu, về lửa, có ý nghĩa gì đối với chúng ta? Thưa: lời ấy mời gọi chúng ta thắp lại ngọn lửa đức tin, để nó không trở thành vấn đề thứ yếu, hay một phương tiện đối với hạnh phúc của mỗi cá nhân, giúp chúng ta có thể trốn tránh những thử thách của cuộc sống hoặc dấn thân trong Giáo hội và xã hội. Thật vậy, như một nhà thần học đã nói, đức tin vào Chúa “trấn an chúng ta, nhưng không phải ở mức độ của chúng ta, hoặc để tạo ra một ảo tưởng tê liệt, hoặc một sự hài lòng tự mãn, nhưng để thôi thúc chúng ta hành động” (De Lubac, The Discovery of God ). Tóm lại, đức tin không phải là một “bài hát ru” chúng ta vào giấc ngủ. Niềm tin chân chính là ngọn lửa, ngọn lửa sống để giúp chúng ta luôn tỉnh táo và năng động ngay cả khi đêm xuống!
Và sau đó, chúng ta có thể tự hỏi: tôi có say mê Phúc Âm không? Tôi có thường xuyên đọc Phúc âm không? Tôi có mang sách Phúc Âm với tôi không? Đức tin mà tôi tuyên xưng và ca tụng có đưa tôi đến sự yên tĩnh tự mãn hay nó đốt cháy ngọn lửa làm chứng trong tôi? Chúng ta cũng có thể tự hỏi mình câu hỏi này. Giáo hội: trong các cộng đoàn của chúng ta, ngọn lửa Thánh Thần có bùng cháy với lòng say mê cầu nguyện và bác ái, và niềm vui đức tin không? Hay chúng ta kéo mình theo sự mệt mỏi và thói quen, với khuôn mặt ủ rũ, trên môi luôn than thở và những câu chuyện phiếm mỗi ngày? Thưa anh chị em, chúng ta hãy tự kiểm tra điều này, để chúng ta cũng có thể nói, giống như Chúa Giêsu: chúng ta được đốt cháy bởi ngọn lửa tình yêu của Thiên Chúa, và chúng ta muốn lan tỏa nó ra khắp thế giới, để mang nó đến với mọi người, để mỗi người người ta có thể khám phá ra sự dịu dàng của Chúa Cha và cảm nghiệm niềm vui của Chúa Giêsu, Đấng mở rộng trái tim, và Chúa Giêsu mở rộng trái tim! và làm cho cuộc sống tươi đẹp. Chúng ta hãy cầu xin Đức Thánh Trinh Nữ về điều này: xin Mẹ, Đấng đã đón nhận ngọn lửa của Chúa Thánh Thần, cầu bầu cho chúng ta.” (ĐTC Phanxicô, 14/08/2022)
Đọc tiếp »

KHIÊM NHƯỜNG nên CAO CẢ (ĐTC Phanxicô, 15/08/2021)


“Trong sự nhỏ bé của mình, Đức Maria đã giành được Thiên đàng trước tiên. Bí quyết thành công của Mẹ chính là Mẹ nhận ra sự thấp hèn của mình, rằng Mẹ nhận ra nhu cầu của mình. Với Chúa, chỉ những ai tự nhận mình là không có gì mới có thể nhận được tất cả. Chỉ ai làm cho mình ra trống rỗng mới có thể được lấp đầy bởi Ngài. Và Đức Maria là Đấng “đầy ân phúc” (câu 28) chính là nhờ sự khiêm nhường của Mẻ. Đối với chúng ta cũng thế, khiêm nhường luôn phải
là điểm xuất phát, đó là khởi đầu để chúng ta có niềm tin. Điều cơ bản là phải có tinh thần khiêm hạ, nghĩa là cho rằng mình cần đến Chúa. Những người tự lấp đầy mình thì không còn có chỗ cho Chúa. Và nhiều khi, chúng ta lấp đầy chúng ta với chính mình, và người quá đầy như thế thì không còn chỗ trống nào cho Chúa, trái lại những ai luôn khiêm nhường thì có chỗ để cho Chúa hoàn thành những việc lớn lao (xem c.49).
Nhà thơ, Dante, gọi Đức Mẹ Đồng Trinh là “khiêm nhường và cao cả hơn bất kỳ sinh vật nào” (Paradise, XXXIII, 2). Thật tuyệt khi nghĩ rằng sinh vật khiêm tốn nhất và cao cả nhất trong lịch sử, người đầu tiên giành được thiên đường với toàn bộ con người của mình, cả linh hồn và thể xác, đã sống phần lớn cuộc sống của mình trong các bức tường trong nhà, Mẹ đã sống cuộc sống bình thường của mình, trong sự khiêm tốn. Những ngày đầy ân phúc không phải là tất cả những ngày nổi bật. Những ngày ấy nối tiếp nhau, thường giống hệt nhau, trong im lặng: không có gì khác thường ở bên ngoài. Nhưng ánh mắt của Thiên Chúa luôn hướng về Mẹ, đẹp lòng đẹp dạ trước sự khiêm nhường của Mẹ, thái độ sẵn sàng của Mẹ, và vẻ đẹp của trái tim Mẹ không bao giờ bị vấy bẩn bởi tội lỗi.
Đó là một thông điệp hy vọng rất lớn cho chúng ta, cho anh chị em, cho mỗi người trong chúng ta, cho anh chị em là những người trải qua ngày này sang ngày khác giống hệt nhau, mệt mỏi và thường khó khăn. Hôm nay, Đức Maria nhắc nhở anh chị em rằng Thiên Chúa cũng kêu gọi anh chị em đến với phần phúc vinh quang này. Đây không phải là những lời hoa mỹ: đó là sự thật. Đó không phải là một kết thúc đẹp đẽ được trau chuốt kỹ lưỡng, một ảo tưởng ngoan đạo hay một sự an ủi sai lầm. Không, nó là sự thật, nó là thực tế thuần khiết, nó có thật, sống động và chân thật như Đức Mẹ đã hồn xác lên trời. Chúng ta hãy mừng lễ hôm nay với tình yêu thương của trẻ thơ, chúng ta hãy mừng Mẹ chúng ta vui tươi nhưng khiêm nhường, và trở nên sống động bởi hy vọng một ngày nào đó được ở với Mẹ trên Thiên đàng!
Và chúng ta hãy cầu nguyện với Mẹ bây giờ để xin Mẹ đồng hành với chúng ta trong cuộc lữ hành từ Trái đất đến Thiên đường. Cầu xin Mẹ nhắc nhở chúng ta rằng bí mật của cuộc hành trình được chứa đựng trong cụm từ khiêm nhường. Chúng ta đừng quên lời này mà Đức Mẹ luôn nhắc nhở chúng ta. Sự khiêm hạ và phục vụ chính là bí quyết để đạt được mục tiêu, để đạt tới thiên đàng.” (ĐTC Phanxicô, 15/08/2021)
Đọc tiếp »

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2022

TIN MỪNG NHƯ LỬA… (ĐTC Phanxicô, 14/08/2022)


“Anh chị em thân mến, chào anh chị em,
Trong Tin Mừng của phụng vụ hôm nay, có một diễn tả về Chúa Giêsu luôn đánh động chúng ta và thách thức chúng ta. Khi đang cùng đi với các môn đệ, Chúa Giêsu nói: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!” (Lc 12,49). Chúa đang nói về ngọn lửa gì vậy? Và những lời này có ý nghĩa gì đối với chúng ta ngày nay, đâu là ý nghĩa ngọn lửa mà Chúa Giêsu mang đến?
Như chúng ta đã biết, Chúa Giêsu đến để mang đến cho thế giới Phúc Âm, tức là tin mừng về tình yêu thương của Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta. Vì vậy, Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng Tin Mừng giống như một ngọn lửa, bởi vì nó là một sứ điệp mà khi nó bùng lên trong lịch sử, sẽ đốt cháy những cân bằng cũ trong cuộc sống, đốt cháy những cân bằng cũ trong não trạng của chúng ta, thách thức chúng ta thoát ra khỏi chủ nghĩa cá nhân của mình, thách thức chúng ta vượt qua tính ích kỷ, thách thức chúng ta chuyển từ nô lệ của tội lỗi và sự chết sang cuộc sống mới của Đấng Phục sinh, của Chúa Giêsu Phục sinh.
Nói cách khác, Tin Mừng không để mọi thứ như chúng vốn có; Khi Tin Mừng đi qua, và được lắng nghe và tiếp nhận, mọi thứ không y như chúng vốn có. Tin Mừng kích động sự thay đổi và mời gọi sự hoán cải. Tin Mừng không tạo ra một nền hòa bình thân mật giả tạo, nhưng gây ra sự bồn chồn khiến chúng ta phải hành động, và thúc đẩy chúng ta mở lòng ra với Chúa và với anh em của chúng ta. Tin Mừng giống như lửa: trong khi sưởi ấm chúng ta bằng tình yêu của Chúa, Tin Mừng muốn đốt cháy lòng ích kỷ của chúng ta, để soi sáng những mặt tối của cuộc sống, tất cả chúng ta đều có những mặt tối như thế! Tin Mừng đến để thiêu đốt những thần tượng giả tạo đang nô dịch chúng ta…” (ĐTC Phanxicô, 14/08/2022)
Đọc tiếp »

NHIÊM NHƯỜNG (ĐTC Phanxicô, 15/08/2021)


“Anh chị em thân mến, chào anh chị em,
chúc mừng
ngày lễ!
Hôm nay, Lễ Trọng Kính Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, kinh Magnificat lại vang lên trong phụng vụ. Bài thánh ca ngợi khen này giống như một “bức ảnh” của Mẹ Thiên Chúa. Đức Maria “vui mừng trong Chúa”, tại sao? Thưa: “vì Người đoái thương nhìn

tới phận nữ tỳ hèn mọn” (Lc 1, 47-48).
Bí quyết của Đức Maria là sự khiêm nhường. Chính sự khiêm nhường của Mẹ đã thu hút ánh nhìn của Chúa. Mắt người phàm luôn tìm kiếm sự hùng vĩ và tự cho phép mình bị lóa mắt bởi những gì hào nhoáng. Trái lại, Thiên Chúa không nhìn vẻ bề ngoài, Thiên Chúa nhìn vào tấm lòng (xem 1 Sam 16, 7) và bị mê hoặc bởi sự khiêm nhường. Lòng khiêm nhường làm đẹp lòng Chúa. Ngày hôm nay, khi nhìn Đức Maria được lên trời, chúng ta có thể nói rằng sự khiêm nhường là con đường dẫn đến Thiên đàng.
Từ “khiêm nhường”, như chúng ta biết, bắt nguồn từ thuật ngữ humus trong tiếng Latinh, có nghĩa là “đất”. Thật là nghịch lý: để vươn lên cao đến Thiên đường, điều cần thiết là phải hạ mình xuống dưới đất! Chúa Giêsu dạy điều này: “Ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 14, 11). Thiên Chúa không tôn vinh chúng ta vì những tài năng của chúng ta, vì sự giàu có của chúng ta hay vì chúng ta giỏi giang, nhưng vì sự khiêm nhường. Chúa yêu thích sự khiêm hạ. Thiên Chúa nâng dậy kẻ hạ mình xuống; Ngài nâng người tôi tớ lên. Thật vậy, Đức Maria không gán cho mình một “tước vị” nào khác, ngoại trừ là người tôi tớ, người phục vụ: Mẹ là “tôi tớ Chúa” (Lc 1, 38). Mẹ không nói gì khác về bản thân, Mẹ không tìm kiếm điều gì khác cho chính mình. Chỉ muốn được làm tôi tớ của Chúa.
Vậy thì hôm nay, chúng ta hãy tự hỏi chính mình, mỗi người trong trái tim chúng ta: tôi đang định làm thế nào với sự khiêm nhường? Tôi muốn được người khác công nhận, khẳng định bản thân và được khen ngợi, hay tôi nghĩ về việc phục vụ? Tôi có biết cách lắng nghe, giống như Đức Maria, hay tôi chỉ muốn nói và nhận được sự chú ý? Tôi có biết cách giữ im lặng, giống như Đức Maria hay không, hay tôi luôn huyên thuyên? Tôi có biết cách lùi lại một bước, xoa dịu những cuộc cãi vã và tranh luận, hay tôi luôn muốn trở nên nổi hơn, trội hơn người khác? Mỗi người chúng ta hãy nghĩ về những câu hỏi này: tôi đang làm như thế nào với sự khiêm tốn?” (ĐTC Phanxicô, 15/08/2021)





Đọc tiếp »

Thứ ba, Tuần XX - TN



Đọc tiếp »

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2022

CÙ MI 15/8/2022: ĐẠI LỄ MẸ LÊN TRỜI LẦN THỨ 135

Đọc tiếp »

NGÀY 15/8: LỄ ĐỨC MARIA HỒN XÁC LÊN TRỜI



Đọc tiếp »

NƠI ĐỨC MẸ NGỦ Mẹ có chết không, hay ngủ rồi hồn xác lên trời ? Tội tổ tông gây ra cái chết, Mẹ vô nhiễm nguyên tội nên không chết, có nhà thần học cho là vậy; nhưng phần đông đồng ý rằng Mẹ cũng chết giống như Chúa Giêsu Con Mẹ : chết-sống lại-lên trời. Viếng nơi “Đức Mẹ ngủ” ở Israel năm 2014. Lu bu lễ Bổn mạng, giờ chợt nhớ vội đăng…





Đọc tiếp »

HIỆP THÔNG VỚI LAVANG… và Nazareth-Israel, nơi Mẹ gặp thiên thần, cưu mang Chúa Giêsu quyền năng… từ đó Mẹ hiện ra gặp gỡ và cứu giúp chúng ta…






Đọc tiếp »

MẸ LÊN TRỜI, Trích tông hiến Thiên Chúa vô cùng đại lượng của Đức giáo hoàng Pi-ô XII :


"Khi giảng dạy hay diễn thuyết cho dân ngày lễ Đức Mẹ Thiên Chúa Hồn Xác Lên Trời, các thánh giáo phụ và các bậc đại tiến sĩ vẫn nói về sự kiện Đức Ma-ri-a được đưa lên trời như một chân lý đã được các Ki-tô hữu hiểu biết và tin nhận. Các ngài đã giải thích rõ hơn về sự kiện đó, dựa vào những lý lẽ sâu sắc hơn để trình bày ý nghĩa và bản chất của sự kiện, nhất là cho mọi người thấy rõ hơn rằng : lễ này không phải chỉ để kính nhớ việc thân xác Đức Trinh Nữ Ma-ri-a sau khi chết không bị hư nát chút nào, mà còn kính nhớ việc Mẹ chiến thắng tử thần và được tôn vinh trên trời cũng giống như Đức Giê-su Ki-tô, Con Một của Mẹ.
Thánh Gio-an Đa-mát là vị giảng thuyết trổi vượt về chân lý vẫn được lưu truyền này. Khi so sánh hồng ân Mẹ Thiên Chúa được đưa về trời cả thân xác với các ân huệ và đặc ân khác Mẹ đã nhận được, thánh nhân đã nói rất hùng hồn như sau : “Đấng đã bảo toàn được nguyên vẹn đức đồng trinh khi sinh con hẳn cũng giữ gìn được cho thân xác mình khỏi mọi hư hoại khi lìa đời. Đấng đã bồng ẵm Tạo Hoá trong lòng mình như bồng ẵm một bé thơ phải được cư ngụ trong nhà Thiên Chúa. Đấng được Chúa Cha nhận làm hiền thê hẳn phải được ở trong loan phòng thiên quốc. Đấng đã ngắm nhìn Con mình trên thập giá và chịu lưỡi gươm đau đớn đâm thâu tâm hồn, lưỡi gươm đã tránh được lúc sinh Con, hẳn phải được ngắm nhìn người Con ấy đang ngự bên hữu Chúa Cha. Đấng làm Mẹ Thiên Chúa phải được những gì thuộc về Con mình và phải được mọi thụ tạo tôn kính như Thân Mẫu Thiên Chúa và như nữ tỳ của Người.”
Còn theo thánh Giê-ma-nô Con-tan-ti-nô, nếu thân xác Đức Trinh Nữ Ma-ri-a, Mẹ Thiên Chúa, không bị hư hoại và được đưa về trời, thì điều đó không những xứng hợp với thiên chức làm Mẹ Thiên Chúa, mà còn xứng hợp với thân xác đồng trinh rất thánh của Mẹ nữa : “Theo Kinh Thánh, Mẹ kiều diễm ; thân xác đồng trinh của Mẹ hoàn toàn thánh thiện, hoàn toàn thanh khiết và đích thực là nơi Thiên Chúa ngự. Cũng vì thế, thân xác ấy không thể tan thành bụi đất. Nhưng, vì là thân xác con người, nên phải được biến đổi mới có thể đạt tới cuộc sống tuyệt vời bất hoại. Tuy nhiên, vẫn chính thân xác ấy nay sống động, vinh hiển rạng ngời, toàn vẹn và được thông chia sự sống hoàn hảo.”
Một tác giả cổ thời quả quyết : “Vì Đức Ma-ri-a là Mẹ hiển vinh của Đức Ki-tô, mà Đức Ki-tô chính là Thiên Chúa, là Đấng cứu độ chúng ta, Đấng ban sự sống và sự trường sinh bất tử, nên Mẹ phải được Đức Ki-tô làm cho sống và cho thân xác Mẹ được nên giống thân xác Người, nghĩa là không bao giờ bị hư hoại. Chính Người là Đấng đã cho Mẹ được trỗi dậy, ra khỏi mồ và là Đấng đã đưa Mẹ lên với Người, bằng cách nào thì chỉ một mình Người biết.”
Tất cả những lập luận suy tư của các thánh giáo phụ đều lấy Kinh Thánh làm nền tảng cuối cùng, mà Kinh Thánh lại trình bày rõ ràng như đặt ngay trước mắt chúng ta một Đấng Thân Mẫu cao cả của Thiên Chúa. Mẹ hết sức gắn bó với Con mình, người Con mang thần tính, và Mẹ luôn thông phần vào vận mệnh của Người Con ấy...
Mẹ được gìn giữ vẹn toàn, không bị hư nát chút nào trong phần mộ, và như Con của Mẹ, Mẹ chiến thắng tử thần và cả hồn lẫn xác được đưa về hưởng vinh quang cao cả trên trời. Nơi đó, Mẹ là hoàng hậu sáng ngời rực rỡ bên hữu Con của mình là Đức Vua bất tử muôn đời."
Đọc tiếp »

CHÚA VẪN CHỜ TA (NHỚ BỔN MẠNG THỜI COVID… 15/8/2021)



Cung thánh nhà thờ Cù Mi chiều 15/08/2021, lễ trọng Đức Mẹ hồn xác lên trời, Bổn mạng giáo xứ. Chúa biết anh chị em nhớ nhà thờ, khao khát Thánh Thể…
Chúa vẫn chờ ta, Chúa luôn chờ ta, hãy nuôi dưỡng đời sống bằng đức tin thâm tín, lòng cậy trông vững vàng, lòng mến yêu tha thiết…
Tạ ơn Chúa 3 người nhiễm covid thuộc giáo xứ ta vẫn khoẻ mạnh và sẽ sớm rời nơi cách li tại Lagi trở về nhà.
Ngắm nhà tạm, xin Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng mong chờ gặp ta còn hơn ta ước ao gặp Chúa, hãy xác tín Chúa vẫn chờ ta, và sớm giúp ta gặp Ngài.
Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2022

MUỐI CHO ĐỜI (Trích bài giảng của thánh Gio-an Kim Khẩu, giám mục, về Tin Mừng theo thánh Mát-thêu)


“Chính anh em là muối cho đời. Chúa muốn nói : Thầy trao lời cho anh em không phải cho mình anh em mà cho khắp cả thiên hạ được sống. Thầy không chỉ sai anh em đến với hai thành, mười thành, hay hai mươi thành, cũng không sai anh em đến với một dân tộc như sai các ngôn sứ xưa, nhưng Thầy sai anh em đi khắp cả địa cầu, biển khơi, đến với toàn thế giới đang bị ảnh hưởng xấu xa.
Khi nói Chính anh em là muối cho đời, Người muốn cho ta thấy rằng toàn thể bản chất con người đã nhạt đi và hư đốn vì tội lỗi. Bởi thế, Người triệt để đòi những kẻ Người sai đi phải có các nhân đức cần thiết và hữu hiệu hơn nữa cho việc chăm sóc mọi người. Bởi chưng một người hiền lành, tiết độ, thương người và công chính thì không chỉ đóng khung các việc lành lại nơi một mình mình, mà còn liệu sao cho những dòng suối đặc biệt đó tuôn chảy để làm ích cho người khác. Cũng vậy, một người có tâm hồn trong sạch, yêu chuộng hoà bình và chịu khổ vì chân lý thì sẽ cống hiến cuộc sống của mình cho lợi ích chung.
Người muốn nói : anh em đừng tưởng anh em được lôi kéo vào những cuộc chiến nhẹ nhàng, cũng đừng nghĩ các việc anh em làm là không quan trọng. Chính anh em là muối cho đời nghĩa là gì vậy ? Phải chăng các ông đã phục hồi nguyên trạng cho những gì hư hỏng ? Không hề, bởi vì các ông không thể trộn muối vào mà cứu vãn được những gì hôi thối. Hẳn nhiên là các ông đã không làm như thế. Song những gì Chúa đã đổi mới trước, đã khử sạch mùi hôi thối rồi trao cho các ông, thì các ông trộn muối vào để giữ cho mới mãi đúng như tình trạng các ông đã nhận được bởi Chúa. Vì muốn giải thoát con người khỏi hư thối do tội lỗi, cần có sức mạnh của Đức Ki-tô ; còn muốn cho con người khỏi trở lại tình trạng hư thối trước kia, thì cần đến những chăm lo vất vả của các Tông Đồ.
Bạn có nhận ra là dần dần Người cho thấy các Tông Đồ hơn hẳn các ngôn sứ như thế nào không ? Người không bảo các ông đi dạy dỗ xứ Pa-lét-tin mà thôi, nhưng khắp cả thế giới. Người muốn nói : Anh em đừng ngạc nhiên khi Thầy không nói với những người khác, mà chỉ nói với anh em, lôi cuốn anh em vào những nguy hiểm lớn lao dường ấy. Hãy xem Thầy sẽ sai anh em đi làm đầu bao nhiêu thành, bao nhiêu dân nước. Vì thế, không những Thầy muốn cho anh em được khôn ngoan, mà Thầy còn muốn anh em làm cho người ta cũng nên giống như anh em nữa. Vì nếu anh em không làm như thế thì chính anh em cũng còn thiếu sót.
Bởi chưng khi người khác ra nhạt, họ có thể nhờ tác vụ của anh em mà mặn lại. Nhưng nếu chính anh em rơi vào tình trạng xấu xa ấy, anh em sẽ lôi kéo người khác theo mình tới chỗ tiêu vong. Vì vậy, được trao quyền càng quan trọng, anh em càng phải chăm lo thi hành. Bởi đó Người thêm : Muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại ? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi.”
Đọc tiếp »

CÙ MI MỪNG 135 NĂM DỊP BỔN MẠNG











Đọc tiếp »

ĐỪNG THỜ Ơ, HÃY CHĂM SÓC LẪN NHAU (ĐTC Phanxicô, 12/08/2020)


“Đại dịch đã làm nổi bật mức độ dễ bị tổn thương và mối liên hệ qua lại giữa mọi người. Nếu chúng ta không chăm sóc lẫn nhau, bắt đầu với những người nhỏ bé nhất, với những người bị ảnh hưởng nhiều nhất, bao gồm cả công trình sáng tạo, thì chúng ta không thể chữa lành được thế giới.
Đáng khen thay nỗ lực của rất nhiều người đã và đang làm chứng cho tình yêu nhân bản và Kitô giáo đối với người lân cận, hiến thân cho người bệnh ngay cả khi nguy hiểm đến sức khỏe của họ. Họ là những đấng anh hùng!
...
Trong khi tất cả chúng ta đều làm việc để có thuốc chữa virút hiện đang tấn công mọi người không phân biệt ai, đức tin khuyên chúng ta cam kết nghiêm túc và tích cực để chống lại sự thờ ơ khi đối đầu với những vi phạm nhân phẩm.
Nền văn hóa thờ ơ này đi kèm với nền văn hóa vứt bỏ: những thứ không ảnh hưởng đến tôi, tôi không quan tâm. Đức tin luôn đòi chúng ta phải để bản thân được chữa lành và hoán cải khỏi chủ nghĩa cá nhân, bất luận có tính cá nhân hay tập thể; chủ nghĩa cá nhân đảng phái chẳng hạn.
Cầu xin Chúa “phục hồi thị giác của chúng ta” để chúng ta khám phá lại ý nghĩa của việc trở thành thành viên của gia đình nhân loại. Và mong sao thị giác này được chuyển dịch thành những hành động cụ thể của lòng cảm thương và tôn trọng mọi người cũng như sự quan tâm và bảo vệ ngôi nhà chung của chúng ta.”
(ĐTC Phanxicô, 12/08/2020)
Đọc tiếp »

MỪNG MẸ LÊN TRỜI, Bổn mạng giáo xứ giữa đại dịch COVID-19 (ảnh 15/8/2021)


Lễ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI là lễ trọng của toàn thể Hội Thánh và đại lễ Bổn mạng của giáo xứ Cù Mi chúng ta.
-Chúc mừng các chị em có Bổn mạng là Đức Nữ Đồng Trinh MARIA !
-Cù Mi mừng Bổn mạng trong âm thầm, không cờ hoa khẩu hiệu, vắng bóng giáo dân vì đại dịch, nhưng chúng ta vẫn nhớ ngày trọng đại này để cầu nguyện cho nhau.
-Mẹ lên trời không phải rời xa chúng con nhưng

gần Chúa quyền năng mà chở che nâng đỡ, xin nghe “chúng con ở chốn khách đày kêu đến cùng Bà, chúng con ở nơi khóc lóc than thở kêu khẩn Bà thương…” mà ra tay cứu chữa…
Lạy Đức Bà cứu kẻ liệt kẻ khốn, Đức Bà an ủi kẻ âu lo, Đức Bà phù hộ các giáo hữu… xin cầu cho chúng con !
-Sau 134 năm thành lập, lần đầu tiên Bổn mạng trống vắng vì cảnh tang thương của Sàigòn, Lagi và khắp đất nước. Xin gởi những hình ảnh vừa

mới chụp hôm nay để anh chị em ngắm nhìn nhà thờ, nhà tạm, đài Đức Mẹ… cho đỡ nhớ nhà Chúa và giúp gia tăng cầu nguyện với Thánh Thể, với Đức Mẹ…
Nhờ lời bầu cử của Đức Mẹ Mông Triệu, Bổn mạng giáo xứ chúng ta, xin Chúa chúc lành và ban bình an cho anh chị em, cùng sớm giải thoát quê hương và thế giới khỏi đại dịch khủng khiếp này !












Đọc tiếp »

CHÚA NHẬT XX - TN C



Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2022

Thứ bảy, Tuần XIX- Mùa TN



Đọc tiếp »

TIÊU CHUẨN CỦA ĐOÀN THỂ, HIỆP HỘI TÔNG ĐỒ GIÁO DÂN (Trích tông huấn "Người Kitô hữu giáo dân" của ĐTC Gioan Phaolô II, 1988, số 30)


"Các hiệp hội giáo dân trong Giáo Hội, có thể lưu ý toàn bộ những tiêu chuẩn sau đây như tiêu chuẩn nền tảng :
Tiêu chuẩn trước tiên là ơn gọi nên thánh của mọi người kitô-hữu, được biểu lộ “qua những hoa trái ân sủng mà Thánh Thần đã kết sinh nơi các tín hữu”, như là sự tăng trưởng đến sự viên mãn của đời sống kitô-hữu và đến sự trọn lành của đức ái. Theo nghĩa này, mọi hiệp hội giáo dân đều được mời gọi ngày càng trở nên phương tiện thánh hóa trong Giáo Hội, một phương tiện cổ võ và khuyến khích “sự phối hợp chặt chẽ giữa đời sống thực tế của hội viên và đức tin của họ”.
–Dấn thân tuyên xưng đức tin công giáo qua việc chấp nhận và công bố chân lý về Đức Kitô, về Giáo Hội và về con người, theo đúng giáo huấn của Giáo Hội, vì Giáo Hội giải thích chân lý đó cách chính thức. Mọi hiệp hội giáo dân đều phải là môi trường loan báo và trình bày đức tin, cũng là nơi để giáo dục đức tin đó trong nội dung tòan vẹn của nó.
–Bằng sự xác tín của mình, làm chứng về sự hiệp thông vững chắc và mãnh liệt, trong tình con thảo với đức Giáo hoàng là trung tâm hiệp nhất vĩnh cửu và hữu hình của Giáo Hội phổ quát, và với đức Giám mục là “nguyên lý hữu hình và nền tảng của sự hiệp nhất” trong Giáo Hội địa phương, và trong “sự tôn trọng lẫn nhau giữa các tổ chức tông đồ trong Giáo Hội”. Sự hiệp thông với đức Giáo hoàng và đức Giám mục phải được bày tỏ qua thái độ sẵn sàng thẳng thắn đón nhận những giáo huấn về giáo lý và những chỉ dẫn mục vụ của các ngài. hơn nữa, sự hiệp thông trong Giáo Hội còn đòi phải nhìn nhận sự đa nguyên hợp pháp của giáo dân trong Giáo Hội, và đồng thời, phải sẵn sàng cộng tác với nhau.
–Hòa hợp và cộng tác vào mục đích tông đồ của Giáo Hội, là “loan truyền Phúc Âm và thánh hóa nhân loại, đào tạo cho họ một lương tâm Kitô-giáo, để họ có thể dần dần đem tinh thần Phúc Âm thấm nhập vào các cộng đoàn cũng như các môi trường khác nhau”. Theo hướng này, mọi hình thức hiệp hội giáo dân, cũng như từng hiệp hội phải có một hứng khởi truyền giáo biến các hiệp hội này trở thành những dụng cụ ngày càng tích cực hơn của một cuộc phúc-âm-hóa mới.
–Dấn thân hiện diện trong xã hội nhân loại để phục vụ cho phẩm giá toàn vẹn của con người, phù hợp với học thuyết xã hội của Giáo Hội. Trong ý nghĩa này, các hiệp hội giáo dân phải trở thành những trào lưu đẩy mạnh sự tham gia và liên đới, để kiến tạo những điều kiện sống công bằng và huynh đệ hơn giữa lòng xã hội.
Trong ý nghĩa này, các hiệp hội giáo dân phải trở thành những trào lưu đẩy mạnh sự tham gia và liên đới, để kiến tạo những điều kiện sống công bằng và huynh đệ hơn giữa lòng xã hội.
Những tiêu chuẩn căn bản chúng tôi vừa nêu lên được chứng thực trong những hoa trái cụ thể đi kèm với đời sống và những công trình của các hình thức hiệp hội khác nhau, đặc biệt là sự ưa thích cầu nguyện, chiêm niệm, đời sống phụng vụ và bí tích ; giúp ý thức về ơn gọi hôn nhân Kitô-giáo, ơn gọi làm linh mục thừa tác hay đời sống thánh hiến ; sẵn sàng tham gia vào các chương trình và hoạt động trên bình diện quốc gia cũng như quốc tế ; dấn thân vào việc giảng dạy giáo lý và khả năng sư phạm trong việc huấn luyện các kitô-hữu ; thúc đẩy sự hiện diện của người kitô-hữu trong môi trường khác nhau của đời sống xã hội ; thành lập và linh hoạt các công tác từ thiện, văn hóa và thiêng liêng ; tinh thần siêu thoát và thanh bần phúc âm để thực hiện tình bác ái đại lượng hơn với mọi người ; hoán cải trở về với đời sống kitô-hữu hay đối với những người đã rửa tội nhưng “lìa xa” được hiệp thông trở lại với Giáo Hội."
Đọc tiếp »
 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.