“23. Việc chiêm ngưỡng dung nhan của Đức Kitô không thể dừng lại ở hình ảnh của Đấng chịu đóng đinh. Người là Đấng đã sống lại ![29] Kinh mân côi đã luôn diễn tả sự hiểu biết phát sinh từ đức tin này và mời gọi người tín hữu vượt lên trên bóng tối của cuộc khổ nạn để chiêm ngắm vinh quang của Đức Kitô trong mầu nhiệm sống lại và lên trời. Khi chiêm ngưỡng Đấng phục sinh, người Kitô hữu tái khám phá lý do của niềm tin (x. 1 Cr 15,14) và sống lại niềm vui không chỉ của những người được Đức Kitô hiện ra – Các Tông đồ, Bà Maria Mađalêna và các môn đệ trên đường về làng Emmaus – nhưng cả niềm vui của Đức Maria nữa, đấng đã có một kinh nghiệm không kém mãnh liệt về đời sống mới của người Con vinh quang của ngài. Trong mầu nhiệm lên trời, Đức Kitô đã được nâng lên ngự bên hữu Chúa Cha trong vinh quang, trong khi chính Đức Maria sẽ được nâng lên trong cùng một vinh quang ấy qua biến cố mông triệu, để hưởng trước, do bởi một đặc ân duy nhất, định mệnh được dành cho mọi người công chính khi sống lại từ cõi chết. Đội mão triều thiên trong vinh quang – như Mẹ xuất hiện trong mầu nhiệm vinh quang cuối cùng – Đức Maria toả sáng như Nữ hoàng của các Thiên thần và các Thánh, sự hưởng trước và sự thực hiện hoàn hảo nhất của trạng thái cánh chung của Giáo hội.
Ở trung tâm của chuỗi biến cố vinh quang của người Con và người Mẹ, Kinh mân côi đặt trước chúng ta mầu nhiệm vinh quang thứ ba, lễ Hiện xuống, nó tỏ lộ dung nhan của Giáo hội như một gia đình tụ họp cùng với Đức Maria, tràn đầy sức sống nhờ sự tuôn đổ sức mạnh của Thần Khí và sẵn sàng chu toàn sứ vụ truyền giáo. Việc chiêm ngưỡng hoạt cảnh này, cũng như các sự mừng khác, phải dẫn đưa các tín hữu đến việc quý trọng hơn nữa đời sống mới trong Đức Kitô, được sống trong lòng Giáo hội, một đời sống mà hoạt cảnh Hiện xuống là hình tượng tuyệt vời nhất. Vì thế, các sự mừng dẫn đưa các tín hữu đến niềm hi vọng mạnh mẽ hơn về mục tiêu cánh chung, họ hành trình tiến về đó như thành viên của Dân Thiên Chúa đang lữ hành trong lịch sử. Điều đó không thể không thúc đẩy họ can đảm làm chứng về Tin mừng đã đem lại ý nghĩa cho toàn thể cuộc đời họ.
The Glorious Mysteries
23. “The contemplation of Christ's face cannot stop at the image of the Crucified One. He is the Risen One!”(29) The Rosary has always expressed this knowledge born of faith and invited the believer to pass beyond the darkness of the Passion in order to gaze upon Christ's glory in the Resurrection and Ascension. Contemplating the Risen One, Christians rediscover the reasons for their own faith (cf. 1Cor 15:14) and relive the joy not only of those to whom Christ appeared – the Apostles, Mary Magdalene and the disciples on the road to Emmaus – but also the joy of Mary, who must have had an equally intense experience of the new life of her glorified Son. In the Ascension, Christ was raised in glory to the right hand of the Father, while Mary herself would be raised to that same glory in the Assumption, enjoying beforehand, by a unique privilege, the destiny reserved for all the just at the resurrection of the dead. Crowned in glory – as she appears in the last glorious mystery – Mary shines forth as Queen of the Angels and Saints, the anticipation and the supreme realization of the eschatological state of the Church.
At the centre of this unfolding sequence of the glory of the Son and the Mother, the Rosary sets before us the third glorious mystery, Pentecost, which reveals the face of the Church as a family gathered together with Mary, enlivened by the powerful outpouring of the Spirit and ready for the mission of evangelization. The contemplation of this scene, like that of the other glorious mysteries, ought to lead the faithful to an ever greater appreciation of their new life in Christ, lived in the heart of the Church, a life of which the scene of Pentecost itself is the great “icon”. The glorious mysteries thus lead the faithful to greater hope for the eschatological goal towards which they journey as members of the pilgrim People of God in history. This can only impel them to bear courageous witness to that “good news” which gives meaning to their entire existence.”