“Một dấu hiệu tốt khác để xác nhận là việc giữ được sự tự do đối với những gì đã quyết định, sẵn sàng đặt lại vấn đề về nó, thậm chí từ bỏ nó khi gặp những khả thể mâu thuẫn, cố gắng tìm thấy nơi chúng một sự chỉ dạy có thể có từ Chúa. Điều này không phải vì Người muốn tước đoạt những gì thân yêu của chúng ta, nhưng là để chúng ta
sống một cách tự do, không bị dính bén. Chỉ có Chúa mới biết điều gì thực sự tốt cho chúng ta. Tính chiếm hữu là kẻ thù của điều thiện và giết chết tình cảm: nhiều trường hợp bạo lực trong gia đình, mà thật không may là chúng ta thường xuyên có tin tức như vậy, hầu như luôn luôn xuất phát từ việc đòi chiếm hữu tình cảm của người khác, từ việc tìm kiếm sự an toàn tuyệt đối vốn giết chết tự do và bóp nghẹt sự sống, biến nó thành địa ngục.
sống một cách tự do, không bị dính bén. Chỉ có Chúa mới biết điều gì thực sự tốt cho chúng ta. Tính chiếm hữu là kẻ thù của điều thiện và giết chết tình cảm: nhiều trường hợp bạo lực trong gia đình, mà thật không may là chúng ta thường xuyên có tin tức như vậy, hầu như luôn luôn xuất phát từ việc đòi chiếm hữu tình cảm của người khác, từ việc tìm kiếm sự an toàn tuyệt đối vốn giết chết tự do và bóp nghẹt sự sống, biến nó thành địa ngục.
Chúng ta chỉ có thể yêu trong tự do, vì lý do này Chúa đã tạo dựng chúng ta tự do, tự do ngay cả với việc nói không với Người. Dâng hiến cho Người những gì chúng ta quý mến nhất là vì lợi ích tốt nhất của chúng ta. Điều này cho phép chúng ta sống cách tốt nhất có thể, như một món quà mà Người đã ban cho chúng ta, như một dấu chỉ sự tốt lành nhưng không của Người, vì biết rằng cuộc sống của chúng ta, xét như một tổng thể, đều nằm trong bàn tay nhân từ của Người. Đó là điều mà Kinh Thánh gọi là kính sợ Thiên Chúa, nghĩa là tôn kính Thiên Chúa. Thiên Chúa không làm chúng ta sợ hãi, nhưng tôn kính là một điều kiện không thể thiếu để đón nhận sự Khôn Ngoan (xem Hc 1,1-18). Chính sự kính sợ Thiên Chúa xua tan mọi nỗi sợ hãi khác, vì nó hướng về Đấng là Chúa của mọi sự. Trước mặt Người không gì có thể làm phiền được chúng ta. Đó là kinh nghiệm kinh ngạc của Thánh Phaolô: “Tôi sống thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói, dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả. Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết.” (Pl 4,12-13). Đây là một người tự do, khi mọi sự diễn ra tốt đẹp cũng tạ ơn Chúa, khi mọi sự diễn ra không mấy tốt đẹp, cũng tạ ơn Chúa, và tiếp tục bước đi.
Nhận ra điều này là điều cần thiết để có một quyết định đúng đắn và đảm bảo cho chúng ta về những gì chúng ta không thể kiểm soát hoặc dự đoán: sức khỏe, tương lai, những người thân yêu, kế hoạch của chúng ta. Điều quan trọng là niềm tín thác của chúng ta đặt nơi Chúa của vũ trụ, Đấng yêu thương chúng ta vô bờ và biết rằng với Người, chúng ta có thể xây dựng một điều gì đó đáng kinh ngạc và vĩnh cửu. Cuộc đời của các thánh cho chúng ta thấy điều này một cách đẹp đẽ nhất. Chúng ta luôn tiếp tục tiến bước khi cố gắng làm những chọn lựa như vậy, trong cầu nguyện và cảm nhận những gì xảy ra trong trái tim chúng ta và từ từ tiến bước. Hãy can đảm.”