Ads 468x60px

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Chúa Nhật Tuần XXVIII Mùa TN-C


13/10/2013
Chúa Nhật Tuần XXVIII Mùa Thường Niên Năm C
PHÚC ÂM: Lc 17, 11-19

"Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia, thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi". Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế". Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người, mà người ấy lại là người xứ Samaria.

Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". 
Đó là lời Chúa.


SUY NIỆM TIN MỪNG
TỎ LÒNG BIẾT ƠN  CHÚA
Nhiều câu hỏi liên quan đến vấn đề biết ơn Thiên Chúa cho chính mình khi chính Chúa Giêsu lên tiếng: Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao... , mà chỉ có người ngoại bang này?
Một sự thật chắc chắn là Thiên Chúa không cần sự biết ơn của loài người để đóng góp vào vinh quang cho Ngài, vì trước khi dù cả mười người phong cùi tỏ lòng biết ơn, thì Chúa Giêsu đã thương chữa họ cả rồi (huống chi chỉ có một người trở lại tạ ơn Chúa).
Điều con người phải làm là luôn tỏ lòng biết ơn Chúa và thờ phượng Người, bởi vì sự hiện hữu của họ khởi đầu cho tất cả hạnh phúc, bao gồm cả hạnh phúc đời đời đều đến từ Thiên Chúa. Do đó, điều Chúa Giêsu nhắc về lòng biết ơn của người Samaria không hẳn là trách mắng sự vô ơn của chín người Do thái, mà đúng ra Ngài muốn ca ngợi người Samaria đã sớm nhận ra quyền năng Thiên Chúa trên mình. Người này cũng giống như Mẹ Maria biết ca ngợi những kỳ công Thiên Chúa làm cho Mẹ trong Kinh Magnificat. Chính vì thế, sự biết ơn ở đây cũng đồng nghĩa với việc nhận ra quyền năng Thiên Chúa. 
Trong cuộc sống nhân loại, không thiếu gì những con người ít tỏ ra lòng biết ơn này, nghĩa là ít khi nhận ra quyền năng Thiên Chúa trên đời mình. Có thể có nhiều lý do, chẳng hạn như chín người phong cùi mà Chúa Giêsu nhắc đến, trước hết dù biết mình được khỏi bệnh mà vẫn yên lặng không chịu tung hô ngay kỳ công Thiên Chúa. Cũng thế, mỗi sáng thức dậy thấy mình còn tràn đầy sự sống chính là một phép lạ vĩ đại, nhưng mấy ai biết cảm tạ Chúa! Điều này dẫn đến lý do thứ hai là có thể vì nhận được nhiều ơn lành quá lại hóa ra nhàm chán.
Lý do thứ ba có thể vì xấu hổ, giống như chín người phong cùi sợ những người khác (đặc biệt là người Pharisiêu) không tin họ đã lành mạnh, nên không dám tuyên xưng đức tin vào quyền năng Chúa. Ơn đức tin vào Chúa là một ơn vĩ đại nhất, nhưng mấy ai biết luôn cám ơn Chúa; ngược lại có khi coi bổn phận đi Lễ Chúa Nhật là sự bắt buộc chẳng đặng đừng!
Lý do thứ tư có thể là do lòng ích kỷ sẵn có trong bản tính con người, ít khi dám tỏ lòng biết ơn Chúa bằng sự quảng đại dám cho đi những gì mình có khi cần, nhất là trong việc xây dựng Nước Chúa. Sự im lặng của chín người phong cùi diễn tả lòng ích kỷ này.
Quả thực, Chúa không cần ta biết ơn Ngài, nhưng bổn phận biết ơn Chúa là thuộc về ta. Thánh Phanxicô Assisi chính là tấm gương biết ơn Chúa đẹp nhất, khi Ngài luôn ca tụng những kỳ công Chúa trên trần gian và trên cuộc đời. Ai cũng yêu thương người có lòng biết ơn, nhất là Thiên Chúa. Ngại gì mà ta im lặng khi hằng ngày đang nhận vô vàn ơn lành Chúa ban cho mình.  
Lm. Raphael Xuân Nguyên

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Địa chỉ: Hiệp Hòa, Tân Thắng, Hàm Tân, Bình Thuận.