ĐAU
KHỔ VÀ NƯỚC MẮT
Hải hùng cơn bão Haiyan
Gây ra nguy hiểm phá tan dân làng
Khi nhìn bao cảnh hoang tàn
Nhuốm màu tang tóc bất an muôn người.
Cớ sao nên sự hỡi trời!
Cửa nhà, súc vật, bao người đau thương
Biết đâu là chốn tựa nương
Cơm ăn chẳng có trên đường ngổn ngang
Xác người xếp lớp hàng hàng
Chôn vùi đáy biển tràn lan thây người
Đau thương, cay đắng miên trường
Người đi kẻ ở trăm đường chia ly
Thế gian biến đổi lạ kì
Nhiều khi không biết điều gì xảy ra
Ngắm nhìn vũ trụ bao la
Phận người nhỏ bé chẳng ra điều gì
Chỉ nên khiêm tốn thực thi
Việc lành Chúa dạy hằng tri ân Ngài./.
HẠT BỤI
Sài Gòn, ngày 19 tháng 11 năm 2013
0 nhận xét:
Đăng nhận xét