Gẫm Lễ Đèn 3 ngày Tam Nhật Thánh
(miền nam)
Kinh CTT, Kinh Tin-Cậy-Mến, Kinh An Năn Tội
Thứ Nhất Thì Gẫm :
Khi đã đến tuần ĐCG toan chịu chết mà chuộc tội cho thiên hạ, thì có
một người trong môn đệ tên là Giudà, đã ở cùng ĐCG ba năm, hằng nghe
lời lành Chúa dạy, cùng thấy phép lạ Chúa làm, nhưng mà nó sa chước quỷ
dành, liền bán ĐCG cho quân Giudêu ba mươi đồng bạc. Mà ĐCG thương xót
thiên hạ, mới phú mình chịu nạn, thì giã Đức Mẹ mà lên thành
Giêrusalem. Song trước khi chịu nạn, thì đêm ấy ĐCG lấy chậu nước quỳ
xuống rửa chân cho các thánh Tông đồ, cùng sa nước mắt mà rửa chân cho
Giudà với, vì thương linh hồn nó. Đoạn ĐCG truyền phép Thánh Thể để nuôi
linh hồn chúng tôi.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà, cám
đội lòng nhân từ ĐCG, trước khi lià con, thì trối để lương thực thiêng
liêng, như của ăn ngon ngọt mĩ vị nuôi lấy linh hồn chúng tôi, khi còn ở
chốn cách đày ; lại xin cho chúng tôi đặng lòng trong sạch sốt mến, mà
chịu lấy ơn cực trọng là Mình Máu Thánh ĐCG, chớ bắt chước Giudà phạm
sự thánh, ấy thật là bán ĐCG cho quân dữ là ma quỷ. Amen.
Thứ Hai Thì Gẫm :
Khi ĐCG đã cám ơn ĐC Cha đoạn, thì Người mới lên Núi Olivitê, mà vào
trong vườn Giếtsêmani. Khi ấy ĐCG đem ông thánh Phêrô, ông thánh
Giacôbê và ông thánh Gioan theo cùng, thì Người dặn ba thánh Tông đồ ấy
rằng : “Tao đi cầu nguyện nơi kia, mà khi Tao đi cầu nguyện đó, thì
chúng bay hãy ngồi đây mà đợi”. Đoạn ĐCG nhớ đến những sự khốn khó mình
phải chịu, mà phạt tạ ĐC Cha, vì tội lỗi thiên hạ sa phạm từ tạo thiên
lập địa cho đến tận thế, thì bỗng chúc ĐCG lo buồn sầu não cho đến
chết, liền sấp mình xuống đất mồ hôi máu chảy ra ròng ròng, cùng nguyện
rằng : Lạy ĐC Cha ! bằng có lẽ gì cho đặng khỏi uống chén đắng này, thì
Con xin cho khỏi ; nhưng mà Con chẳng dám theo ý riêng Con, một vưng
theo ý Cha mà chớ. ĐCG đã nguyện ba lần như vậy. Khi ấy ĐC Cha sai
Thiên Thần xuống an ủi ĐCG vào chịu nạn, mà chuộc tội cho thiên hạ đặng
khỏi khốn nạn vô cùng.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương ĐCG bàng hoàng rũ liệt vì tội chúng tôi, xin cho chúng tôi lo
buồn đau đớn tội lỗi chúng tôi như ĐCG vậy. Amen.
Thứ Ba Thì Gẫm
: Khi ĐCG đã cầu nguyện đoạn, thì Người phán cùng ba thánh Tông đồ
rằng : Ay kẻ toan nộp Tao, thì nó đã đến gần. Khi ĐCG phán chưa kịp dứt
lời, thì Giudà đã ra hiệu cho nó bắt kẻo lầm ; cho nên Giudà đến hôn
mặt ĐCG, thì Người hỏi các thầy cùng quân lính rằng : Bây đi tìm ai ?
Nó thưa rằng : Đi tìm Giêsu Nazarét. Vậy Chúa liền phán : Nầy là Tao.
Nó nghe tiếng phán oai linh, liền kinh hãi mà ngã ra hết. Đoạn ĐCG cho
nó chỗi dậy, mà phú mình cho nó ; thì nó liền đem lòi tói cùng dây da,
mà buộc cổ và trói tay ĐCG. Bấy giờ ông thánh Pherô thấy sự hỗn hào,
liền rút gươm ra, chém đứt tai một đứa đầy tớ thầy cả ; thì ĐCG quở ông
thánh Phêrô, đoạn liền chữa tai thằng ấy đặng lành đã. Ai kể cho xiết
những điều quân dữ làm khốn ĐCG ; kẻ thì nói lộng ngôn, kẻ thì đánh
đòn, đứa thì giày đạp. Mà ĐCG chịu nhiều nỗi oan khiên ; song chẳng hề
chối cãi lời gì, một làm thinh phú mình mặc nó, khác thể con chiên hiền
lành chẳng hề mở miệng mà trách một lời ; lại các môn đồ bỏ Thầy mà
trốn đi hết.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chịu mang lòi tói vì tội chúng tôi, xin Chúa mở
dây buộc cầm chúng tôi trong vòng tội lỗi, và ban ơn thêm sức cho chúng
tôi, đặng vững chí bền lòng theo chân ĐCG cho đến trọn đời. Amen.
Thứ Bốn Thì Gẫm
: Khi ĐCG đã phú mình trong tay quân dữ, thì nó dẫn Người đến nhà Anát
; đoạn nộp cho thầy cả, tên là Caipha. Bấy giờ những kẻ lớn đã tụ hội
tại dinh thầy cả mà xét việc ĐCG. Khi ấy Chúa chịu những lời vu cáo, và
nhiều kẻ chứng gian, nó ra sức nài hà cho đặng đoán Người phải chết,
lại Người chịu một đứa đầy tớ thầy cả vả mặt. Bấy giờ thầy cả nghe ĐCG
xưng mình là Con ĐC trời, tức thì xé áo mình ra và rằng : Ay nó đã nói
lời phạm thượng, thì ta còn tìm chứng nào nữa ? Ai nấy nghe làm vậy,
thảy đều đoán rằng : Đáng giết. Khi ấy, quân dữ đua nhau làm những sự
khổ ngược cho ĐCG : miệng nó nói lời lộng ngôn, tay nó thì xỉ vả ; đứa
thì giày đạp, đứa lại kéo lôi ; nó lại vỗ ngang mặt Người, cùng lấy
khăn bịt mặt mà đánh và nhạo rằng : Đố Kitô, hãy nói tiên tri cho chúng
ta biết ; kẻ đánh mày là ai ? Lại ai ngờ ông thánh Phêrô đã quyết đồng
sanh đồng tử cùng Chúa, mà trong đêm ấy chối Chúa ba lần ! Song le ĐCG
thương, mà trở mặt ra xem ông thánh Phêrô, bấy giờ người ra ngoài thảm
thiết, ăn năn khóc lóc cho đến trọn đời.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu đã chịu sỉ nhục khốn cực ghe đàng vì tội chúng
tôi. Xin Chúa ban ơn giúp sức cho chúng tôi đặng chịu những sự phao vu
nhạo báng cho bằng lòng, cùng mạnh sức vững lòng xưng đạo thánh Chúa ra
trước mặt thiên hạ. Amen.
Thứ Năm Thì Gẫm
: Khi Giudà xem thấy ĐCG chịu án tử hình, thì nó đau đớn buồn bực,
liền đem bạc ấy trả lại cho các thầy ; đặng ngã lòng trông cậy, trở ra
lấy dây thắt cổ mình mà chết khốn nạn. Mà khi đã rạng ngày, thì quân dữ
đem ĐCG ra khỏi nơi giam cầm, mà dẫn Người qua ngã ba đàng thành
Giêrusalem, cho đến dinh quan trấn thủ là Philatồ mà nộp Người. Vậy
quan ấy tra hỏi căn do, mới biết Người chẳng có tội gì, cho nên quan ấy
có ý muốn tha, mà quân Giudêu ngăn can chẳng chịu. Vậy khi Philatồ
nghe rằng : ĐCG là người xứ Galilê, thì quan liền dạy giao Người cho
vua Hêrôđê xét. Mà vua ấy đã nghe danh Chúa, nên khi thấy Người, liền
mừng rỡ, có ý trông cho đặng xem phép lạ Người làm. Song khi vua ấy
hỏi, thì ĐCG chẳng thưa lại lời gì, một làm thinh nín lặng, thì vua ấy
chê rằng : người này nào biết điều gì ? Liền dạy lấy áo trắng mặc cho,
chỉ là người dại. Cùng dạy trả cho quan Philatồ. Khi quan ấy trông thấy
ĐCG đến thì có lòng thương, muốn cứu lấy Người cho khỏi chết, song
nhát sợ e mất lòng dân, cho nên chẳng dám. Lại quan Philatồ đã biết hễ
đến lễ Phanxica, thì dân Giudêu quen xin tha một người tù, vậy quan
Philatồ hỏi chúng nó rằng : Một là Baraba, là đứa trộm cướp, cùng có
tội giết người, hai là Giêsu Kitô, bay muốn cho tao tha ai ? Nó liền
thưa cả tiếng rằng : Xin tha Baraba, mà đóng đinh Giêsu trên thánh giá.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chịu gọi là người dại dột, cùng thua kém chẳng
bằng Baraba. Chớ chi chúng tôi đặng bắt chước ĐCG : Khi nào người ta kể
ta là kẻ dại vì đạo Chúa, thì phải vui lòng, cùng đừng bắt chước quân
Giudêu chuộng Baraba hơn ĐCG, là ưng theo dõi tà ma, thịt mình, thế
tục, hơn yêu chuộng luật phép ĐC trời. Amen.
Thứ Sáu Thì Gẫm
: Khi Philatồ nghe lời quân Giudêu gắn bó nài xin tha Baraba, thì liền
phú ĐCG cho quân lính đánh đòn cho đẹp lòng dân Giudêu, có ý cho nó
thấy Người phải đòn bọng, hoặc là có ngớt cơn giận mà thương Người
chăng. Vậy thì quân ấy lột áo ĐCG ra, trói vào cột đá, đổi thay nhau mà
đánh, thì số đòn ấy ai kể cho cùng ! Cả và mình ĐCG đều nứt nở chẳng
còn nơi nào lành, thấy những xương bày ra, đã nên là chua xót ! Ay mặt
mũi oai nghi tốt lành làm cho các thánh Thiên thần đặng vui mừng, mà
rày chẳng còn hình tượng người ta nữa. Lại dầu nó đã mỏi tay, và mình
Người chẳng còn nơi nào lành, vì những vết tích chồng chập sưng súp đầy
cả mình, song nó cũng gắng sức mà đánh cho hết sức thì mới thôi. Mà ĐCG
chẳng hề than van nan trách, mà lại cón muốn chịu hơn nữa vì tội chúng
tôi.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chịu roi vọt thẹn thuồng, cùng điều độc dữ làm hư
nát thịt mình cực thanh cực thánh, cũng vì tội chúng tôi hay mê đắm
theo đàng sung sướng cho thân xác mọi bề. Vậy xin Chúa ban ơn thêm sức
cho chúng tôi yêu việc hãm mình, biết đàng lánh tội, cho linh hồn và
xác chúng tôi đều nhờ ơn giữ gìn cho vẹn sạch. Amen.
Thứ Bảy Thì Gẫm
: Khi quân dữ đánh ĐCG đoạn, thì nó cho Người đi lấy áo mình mà mặc,
cho nên ĐCG phải đi qua giữa quân ấy, thì chịu nhiều điều xỉ nhục. Mà
bởi dấu lằn còn mới, thì máu chảy ra, mà áo thì dính lấy thịt mình ĐCG,
song lòng quân ấy hãy còn chưa phỉ, tìm cách lạ làm khổ sở cho ĐCG.
Vậy nó lột áo Người ra một lần nữa, cùng lấy một tấm áo đỏ mà mặc cho
Người, và lấy gai khoanh tròn, giả làm như mũ triều thiên đóng vào đầu
ĐCG. Có gai thì thấu vào óc, có gai thì thấu vào trán, cho nên máu chảy
xuống dầm dề. Nó lại lấy nứa làm gậy mà cho Người cầm, đoạn nó đứng
vây xung quanh mà quỳ gối nhạo rằng : Lạy vua Giudêu ! Đứa thì vỗ ngang
mặt, đứa thì vả má, đứa thì lấy gậy nứa Người cầm mà đánh trên đầu
Người. quân dữ ấy đua nhau ra sức mà làm cho ĐCG phải khốn hơn nữa.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chịu đội mão gai thể ấy, đã nên là độc địa bạc ác
và xấu hổ quá lẽ, cho đặng phạt tạ ĐC Cha vì tội kiêu ngạo chúng tôi.
Xin cho chúng tôi đặng lòng khiêm nhượng chịu lụy Chúa mọi đàng, cho
ngày sau đặng đội mũ triều thiên ở trên trời ; lại xin thờ phượng ĐCG
là Vua Thật trên trời dưới đất, cùng xin Chúa sửa trị trong linh hồn
chúng tôi. Amen.
Thứ Tám Thì Gẫm
: Khi Philatồ thấy quân độc ác làm khốn ĐCG thới quá thì động lòng
thương ; mà ngờ là dân xem thấy hình tượng ĐCG khốn cực làm vậy, hoặc
là trở lòng thương mà tha chăng, thì đem ĐCG lên nơi cao trước mặt dân
Giudêu, mà rằng : Ay là Người ! Dân liền kêu cả tiếng rằng : Đem đi
giết ! Đóng đinh vào thập giá mà chớ. Philatồ lại rằng : Tao đóng đinh
vua bay làm sao ? Dân liền thưa rằng : Chúng tôi có một vua Xêxarê mà
chớ. Bấy giờ Philatồ thấy việc mất công lại sanh sự hỗn hào, thì lấy
nước rửa tay mà rằng : Tao chẳng có lỗi gì về sự đổ máu người nhân đức
này đâu. Nó liền kêu rằng : Dầu là máu người này đổ trên đầu chúng tôi,
cùng con cháu chúng tôi, thì chúng tôi cam chịu. Bấy giờ quan Philatồ
sợ dân cáo mình phải mất chức chăng, thì phú ĐCG cho nó đem đi giết.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu vô tội mà chịu đoán giết . Xin cho chúng tôi bằng
lòng chịu những sự nhiếc nhóc nhạo cười trái lẽ, chớ bắt chước quân
Giudêu chẳng nhìn ĐCG. Amem.
Thứ Chín Thì Gẫm
: Khi Philatồ đã phú ĐCG cho quân bạo ngược ấy, thì nó cởi áo đỏ ra,
mà cho mặc áo Người lại ; cho nên những vết tích lại nứt nở ra một lần
nữa, thì càng đau đớn quá trí khôn lường. Đoạn nó bắt ĐCG vác cây Thánh
giá nặng lắm ; mà bởi vì Người đã yếu nhọc, mồ hôi và máu chảy ròng
ròng dọc đường, cả và mình thì sưng súp nứt nở, cho nên ngã xuống đất
nhiều lần. Mà những quân dẫn Người thì nó nhiếc mắng, giày đạp giục dậy
đi cho chóng. Lại bởi sợ Người chết dọc đàng e chẳng đến nơi chăng,
thì nó bắt một người tên là Simong vác đỡ thánh giá cùng ĐCG. Khi ấy có
một người đàn bà, tên là Verônica, thấy ĐCG khốn cực thì thương, bèn
trao bức khăn mà lau mặt Người, liền in hình tượng mặt mũi ĐCG vào trong
khăn ấy. Lại cũng có nhiều người đi theo đô hội mà coi ; song có một
ít người phụ nữ có lòng nhân đức thì buồn sầu khóc lóc mà đi theo
Người, thì ĐCG liền trở mặt lại mà phán rằng : Ớ con thành Giêrusalem,
bay chớ khóc thương Tao làm chi, hãy khóc thương bay cùng con cháu bay
ngày sau phải khốn mà chớ ! Khi ấy ĐCG sức thì đã mòn, thở chẳng ra
hơi, mà Thánh giá thì nặng nề đè vai Người xuống, mồ hôi và máu chảy ra
cuồn cuộn, rưới khắp dọc đàng thành Giêrusalem.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chẳng nệ nghiêng vai vác Thánh giá rất nặng, là
gánh lấy tội lỗi chúng tôi. Chớ chi chúng tôi hết lòng ghét chừa tội
lỗi, cùng vác thánh giá theo chân ĐCG, thì mới đặng gọi là con Chúa.
Amen.
Thứ Mười Thì Gẫm :
Khi ĐCG lên Núi Calvariô, là nơi quan xử kẻ có tội, thì quân dữ lấy
mộc dược và mật đắng chế vào rượu mà cho Người uống ; đoạn nó lột áo
ĐCG ra một lần nữa, thì những nơi vết tích máu lạy chảy ra. Nó liền bắt
ĐCG nằm ngửa trên cây Thánh giá, mà lấy đinh sắt đóng chân tay độc dữ
quá chừng, cho nên đau đớn lắm. Bấy giờ quan dạy lấy tấm ván có thích
chữ rằng : Giêsu Nazarét là vua nước Giudêu, mà đóng vào trên cây Thánh
giá ; quan có ý làm cho xấu hổ. Song ý mầu nhiệm ĐC Trời để thích chữ
ấy cho thiên hạ đặng biết, ĐCG là vua thật nước Giudêu, cùng các nước
thế gian. Đoạn nó kéo Thánh giá lại cho đến lỗ ; mà bởi dựng lên nặng nề
lắm, cho nên rúng động cả và mình ĐCG, máu chảy xuống chứa chan. Bấy
giờ quân lính chia áo ngoài Người ra, bắt thăm mà lấy. Khi ấy những kẻ
đầu mục, cùng những người hay chữ nghiã , cùng quân lính và kẻ qua đàng
đều nói phạm thượng, lắc đầu nhạo cười ĐCG rằng : Hãy cứu lấy mình. Ví
bằng mày phải là Con ĐC Trời, thì hãy xuống khỏi cây thập giá, thì
chúng ta mới tin. Song ĐCG ngửa mặt lên xin ĐC Cha tha tội cho nó, vì
nó lầm chẳng biết.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chịu nạn chịu chết trên cây Thánh giávì tội chúng
tôi, xin cho chúng tôi đóng đinh xác thịt, tình tư dục, lòng giận lòng
ghét, cùng các tội lỗi chúng tôi làm một cùng Thánh giá ĐCG, lại xin
bắt chước ĐCG mà tha thứ cho kẻ thù nghịch cùng chúng tôi. Amen.
Thứ Mười Một Thì Gẫm
: Khi ĐCG chịu đóng đinh giữa hai người trộm cướp, thì một đứa bên tả
nhạo báng Người rằng : Ví bằng mày là Con ĐC Trời, sao chẳng cứu lấy
mình và chúng ta với ? Bấy giờ người bên hữu mắng nó rằng : Ta là kẻ có
tội đáng chịu gia hình, mà Người này nào có tội gì ? Đoạn trở mặt lại
cùng ĐCG mà rằng : Lạy Chúa, khi Chúa về nước thiên đàng, xin nhớ đến
tôi cùng. Thì ĐCG trở mặt lại mà phán rằng : Thật hôm nay, mầy sẽ đặng
lên nơi vui vẻ cùng Tao. Sau nữa Rất Thánh Đức Bà mắng tiếng đem Con đi
giết, thì Đức Mẹ đi theo dấu máu Con rơi dọc đàng, cùng nghe tiếng búa
đóng đinh Con, thì đau đớn xót xa trong lòng như chịu đóng đinh vậy.
bấy giờ ĐCG thấy Đức Mẹ đứng gần Thánh giá cùng ông thánh Gioan, thì
trối phú Đức Mẹ làm Mẹ ông thánh Gioan, và trối cho ông thánh Gioan làm
con Đức Mẹ. Khi Đức Mẹ nghe lời trối thể ấy, thì lo buồn đau đớn lắm,
vì đã hẳn biết một ít nữa chẳng còn thấy Con ở cùng. Khi ấy là giờ ngọ,
mà cả và trái đất liền hóa ra tối tăm cho đến giờ mùi. Ay mặt trời ẩn
sự sáng mình, chẳng chịu soi những sự xấu hổ khốn nạn Chúa trời đất
muôn vật phải chịu vì tội thiên hạ.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu chịu nghe những lời khích báng cười chê vì tội
chúng tôi, cùng đội ơn Chúa đã tha tội cho người trộm đặng được rỗi
linh hồn ; thì xin Chúa cũng tha tội lỗi chúng tôi, là kẻ đã vô ơn bội
nghiã ; lại xin cho chúng tôi đặng làm con Đức Mẹ như ông thánh Gioan,
hầu ngày sau được ở bên hữu ĐCG trên nước thiên đàng. Amen.
Thứ Mười Hai Thì Gẫm
: Khi ĐCG còn đứng trên cây Thánh giá, ở lặng cầu cùng ĐC Trời thầm
thĩ đoạn, thì Người kêu cả tiếng rằng : Ớ Cha tôi, nhơn sao Chúa bỏ con
! ĐCG kêu làm vậy, cho thiên hạ đặng biết Người đã chịu ghe sự khốn
khó hết sức mà phạt tạ ĐC Trời, nhưng mà lòng còn muốn chịu khốn hơn
nữa, cho loài người ta đặng nghiã lại cùng Chúa. Khi ấy ĐCG yếu nhọc,
cả và mình thì mướt máu, mà kêu rằng : Khát khao, tức thì có một người
quân lính lây giấm mà đưa cho Người uống. Bấy giờ các việc đã ứng nghiệm
lời thánh Tiên tri, cùng đã y như lệnh ĐC Cha dạy, thì ĐCG phán rằng :
Đã đoạn. Ay là việc chuộc tội cho thiên hạ đã hoàn tất.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu khát khao phần rỗi chúng tôi, cho nên đã làm việc
chuộc tội hoàn tất ; xin cho chúng tôi chớ bắt chước quân dữ lấy giấm
chua mật đắng cho ĐCG uống, ấy là chớ làm tội lỗi mất lòng Chúa nhân từ
vô cùng. Amen.
Thứ Mười Ba Thì Gẫm
: Khi ĐCG đãchảy hết máu mình ra, mặt mũi xanh xao, con mắt thì nhắm
lại, còn một chút hơi mà thôi, song bởi ý Người muốn tỏ ra cho thiên hạ
đặng biết, Người liều mình mà cứu lấy loài người ta, cùng dạy ta cách
chết an, như đã dạy ta về đàng sống thuận, thì ĐCG ngửa mặt lên, mở con
mắt xem trời, mà kêu cả tiếng rằng : Con phú linh hồn Con ở tay Đức
Chúa Cha. Đoạn gục đầu nhắm mắt, linh hồn lià xác. Tức thì màn trong
đền thờ xé ra làm hai, đất liền động, đá vỡ tan tác, mồ mả mở ra, nhiều
xác thánh đời xưa bây giờ liền sống lại. Ay trời đất muôn vật thương
tiếc Con Thiên Chúa hằng sống dựng nên muôn loài, rày chịu chết trên cây
thánh giá.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương Đức Chúa Giêsu cùng đội ơn Cha Cả, đã chịu chết vì tội con dữ là
chúng tôi ; mà chúng tôi khi thấy sự khốn khó Chúa đã chịu vì một lòng
thương yêu, mà chúng tôi chẳng động lòng thống thiết mà còn dám phạm
tội, thật thì chúng tôi cứng hơn là đá bội phần mà chớ. Vậy xin Chúa
nhỏ xuống một giọt máu châu báu vào lòng chúng tôi, cho đặng trở nên
mềm mại mà kính mến Chúa trên hết mọi sự. Amen.
Thứ Mười Bốn Thì Gẫm
: Linh hồn ĐCG ra khỏi xác mà xuống ngục tổ tông, viếng thăm an ủi các
thánh ở đó, đợi trông ĐCG ra đời chuộc tội cho thiên hạ bấy giờ các
thánh ấy đặng vui mừng là thể nào ! Khi ấy có quan cai cùng quân canh
giữ xác Người, xem thấy đất động, cùng nhiều sự lạ khác, thì sợ hãi mà
rằng : Người này thật là Con ĐC Trời. Lại nhiều kẻ trong dân khi thấy
các sự lạ ấy, thì trách mình đánh ngực mà trở về nhà lo buồn đau đớn
trong lòng, cám thương người vô tội mà chịu khổ hình cho đến chết dường
ấy.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà, xin
Đức Chúa Giêsu thương xót chúng tôi ở thế này như nơi tù rạc, hằng ngóng
trông ngày nào linh hồn chúng tôi ra khỏi chốn rạc ràng, đặng xem thấy
mặt ĐCG như các thánh ở ngục Tổ tông xưa. Amen.
Thứ Mười Lăm Thì Gẫm
: khi ĐCG còn ở trên cây thánh giá, có một người quân lính lấy đòng
đâm cạnh nương long ĐCG, máu cùng nước liền chảy xuống, đã nên ứng
nghiệm lời thánh Tiên tri đãphán : Đến ngày sau nó sẽ thấy Đấng thuở
trước nó đã đâm. Song xác ĐCG chẳng biết đau, vì đã sinh thì, nhưng mà
Đức Mẹ đau đớn như lưỡi đòng thâu qua lòng vậy, vì thấy quân dữ chẳng
thương Con mình khi còn sống, lại chẳng thương khi đã qua đời. Bấy giờ
có hai người danh vọng đã làm môn đệ thật ĐCG, một là ông thánh Giuse,
hai là ông thánh Nicôđêmô, hạ xác ĐCG mà phú ở trong tay Đức Mẹ, mà Đức
Mẹ than khóc thương Con chẳng có khi đừng. Đoạn lấy thuốc thơm tho mà
xức xác ĐCG, và để trong lòng Đức Mẹ với, vì Đức Mẹ đau đớn thương Con
thảm thiết lắm. Đoạn táng vào trong huyệt đá mới.
Khi
gẫm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh ĐC Trời, mười kinh Đức Bà,
thương ĐCG chịu lưỡi đòng đâm cạnh nương long, như mạch suối thiêng
liêng tuôn xuống mọi ơn mọi phước. Lại xin cho chúng tôi hằng nhớ đến
sự thưng khó ĐCG, mà tích để trong lòng chúng tôi, cho đặng hóa nên
người mới, mà ghét tội lỗi rên hết mọi sự ghét, cùng hết lòng kính mến
mà đền ơn trả nghiã cho ĐCG vì đã hết lòng yêu dấu chúng tôi dường ấy.
Amen.
Đọc : Kinh Lạy Nữ Vương.
Kinh Vật Mọn Hèn :
Chúng
tôi là vật mọn phàm hèn, mà cả lòng lạy ĐCG chí tôn chí đại là Chúa
chúng tôi. Chúng tôi nhớ đến sự thương khó ĐCG xưa chịu ba mươi ba năm
vì chúng tôi, thì trong lòng chúng tôi thảm thiết, kinh khủng, nhuốc nha
; mà chúng tôi có ngày nào đặng trả nghiã ĐCG cho nên. Thuở xưa khi
ĐCG chịu tội chịu chết, thì trời đất u ám động địa, sầu não núi non là
đá vỡ ra tan tác, còn thương Chúa sanh muôn vật ; huống mà chúng tôi
chẳng thương Cha Cả thì sao ? Ấy Máu Thánh Cha Cả đã chảy ra hết vì tội
con dữ là chúng tôi. Mà chúng tôi thấy Cha thương con dường ấy chẳng
có khi đừng nước mắt chảy ra ăn năn tội lỗi đã phạm cùng ĐCT ; ấy thật
bởi tội chúng tôi, cho nên ĐCG xuống thế liều mình chịu đóng đinh chịu
chết làm vậy. chúng tôi xin hằng kính mến ĐCG, hằng theo chân ĐCG, mà
tích năm dấu Thánh Mình ĐCG vào ở trong lòng chúng tôi.
Chúng tôi lạy ơn dấu thánh chơn tả ĐCG
Vì tội chúng tôi.
Chúng tôi lạy ơn dấu thánh chơn hữu ĐCG
Vì tội chúng tôi.
Chúng tôi lạy ơn dấu thánh tay tả ĐCG
Vì tội chúng tôi.
Chúng tôi lạy ơn dấu thánh tay hữu ĐCG
Vì tội chúng tôi.
Chúng tôi lạy ơn dấu thánh cạnh nương long ĐCG.
Vì tội chúng tôi.
THAN KINH (LỄ ĐÈN)
Thẩm phán kinh (lễ đèn nhứt )
THƯƠNG ÔI !
Đến
ngày Chúa nổi cơn thịnh nộ/ Ngọn cờ vua cả phút trương ra/ Thánh giá
mầu nhiệm chói lòa/ Bỗng chúc thế gian ra tro mạt/ Ay sự rất nên khủng
khiếp/ Là khi quan xét ngự trường/ Sẽ tra hỏi mọi đường / Thật rất nên
là nhặt/ Loa thần kíp giục/ Tiếng lạ nổi rân/ Thấu mồ mả muôn dân / Bắt
tựu trường phán xét / Kinh hoàng thay sự chết / Rung động bấy đất trời
/ Loài người khi đã sống lại / Phải tề tựu hầu thưa Quan xét / Sổ bộ
đà ghi chép / Bấy giờ mới đem ra/ Trong ấy biên mọi việc chánh tà/ Quan
cứ đó mà tra người thế/ Ay vậy Chúa ngự ra giám thị/ Sự ẩn vi thôi mới
tỏ bày/ Chẳng để sự gì tây/ Mà chẳng gia phần phạt/ Khốn thân tôi đã
nên túng ngặt/ Khi ấy hầu thưa thốt làm sao?/ Biết cậy ai bênh vực
chữa bàu?/ Người nhân đức cũng chưa đặng vững/ Lạy Vua rất oai nghi kinh
khủng/ Là Đấng hay cứu vớt làm ơn/ Chúa vốn rất thật nguồn nhơn/ Xin
cứu tôi như vậy/ Lạy Đức Chúa Giêsu chí đại/ Chúa lòng lành xin nhớ đến
tôi/ Bởi vì tôi Chúa mới ra đời/ Xin đừng hủy hoại tôi ngày ấy/ Chúa
tìm tôi/ Mỏi mệt ngồi khôn dậy/ Chúa chuộc tôi/ Chịu Thánh giá khổ
hình/ Rất trọng công linh/ xin đừng uổng phí/ Lạy Quan xét chí công
trừng trị/ xin ban ơn tha thứ tội khiên/ Xin Chúa thương xem/ Trước
ngày thẩm phán/ Tôi kêu van khác nào tù phạm/ Bởi tội nên hổ thẹn mặt
tôi/ Muôn trông Chúa nhậm lời/ Mà nhiêu dong tôi tớ/ Kẻ có tội Chúa đà
tha thứ/ Cùng kẻ trộm Chúa đã nhậm lời/ Lại Chúa đã cho tôi/ Đặng nhờ
ơn trông cậy/ Lời cầu tôi tuy là vụng dại/ Chúa tốt lành xin hãy duông
tình/ Kẻo phải hỏa hình/ Đời đời thiêu đốt/ Xin hiệp cùng con thảo làm
một/ Rẽ tôi ra khỏi đoan hung/ Hầu cho đặng hiệp cùng/ Kẻ bên tay hữu/
Khi Chúa đã phạt đoàn quân dữ/ Chịu thiêu đốt ngọn lửa nồng nàn/ Xin
gọi tôi vào hàng/ Cùng những người hồng phước/ Tôi cầu xin sấp mình
kinh khiếp/ Lòng ăn năn tan nát dường tro/ Xin Chúa khấng lo/ Chung
cùng tôi tớ/ Oi! Ngày thật nên lo sợ/ Phải khóc lóc ăn năn/ Khi loài
người bởi đống tro tàn/ Xác thịt liền sống lại/ Tội nhân sẽ kinh hãi/
Khi chịu án đoán phân/ Lạy Chúa tôi Cứu Thế khoan nhân/ Xin tha thứ
chúng tôi ngày ấy/ Ay vậy lại xin cho/ Các Đẳng linh hồn/ Đặng lên chốn
nghỉ an/ Muôn đời tiêu sái/ Amen.
Đoạn than:
Chúng
con lạy ơn Đức Chúa Trời, xin Chúa thương đến chúng con là kẻ Đức Chúa
Giêsu rất yêu dấu lắm, cho nên đã phú mình ở tay quân dữ,cùng đã chịu
đóng đinh trên cây Thánh giá, và chịu chết vì chúng con. Amen.
Thánh Giá hình (lễ đèn nhì)
Ớ
ngọn cờ rực rỡ chói lòa/ vua trời đất kéo lên làm lịnh/ Là ý nhiệm
thẳm sâu cao trọng/ Thánh giá tỏ bày trước mặt ta/ Đấng tạo sanh liều
mình chịu nạn/ Chết trên Thánh Giá rất thiết tha/ Khi Chúa chịu treo/
trên cây hình khổ/ Để nên mạch sống/ Cho loài người ta/ Quân dữ kia lại
lấy lưỡi đòng/ Đâm thấu vào nương long Chúa/ Máu và nước ròng ròng
chảy xuống/ Cùng thêm nhiều nỗi xót xa/ Khác chi mạch nước thiêng mầu
nhiệm/ Rửa tội khiên khắp cả loài ta/ Ay lời ca Đa-vít thánh vương/
Phán tiên tri, rày đà ứng nghiệm/ Người rằng: sao các dân dấy loạn?/
Dùng khổ hình giết Đấng chí tôn/ Nay Thánh Giá hóa nên của quới/ Làm
ngai ngự Chúa trị càn khôn/ A Thánh Giá quới trọng tốt lành/ Thật là cây
báu châu chí thánh/ Đã dầm nhuốm sắc màu rực rỡ/ Là bưủ huyết vua cả
thiên đàng/ Ớ cây cao trọng khôn lường/ Trong trái đất cây nào dám ví!/
Vì bởi cây này đã đáng/ Chở mình Chúa rất trọng rất sang!/ Ớ cây phước
lộc là dường nào!/ Đặng con Đức Chúa Trời treo đó/ Mà làm của lễ tế vô
giá/ Dưng trót mình chuộc tội muôn dân/ Hỏa ngục thì kinh khủng/ Trời
đất đặng vui mừng/ Loài người đời đời khỏi khốn/ Nhờ cây có phước vô
ngần!/ A Thánh Giá chúng con kính thờ/ Neo thần vững vàng/ Chúng con
trông cậy/ Một Thánh giá vô cùng phép tắc/ Lòng chúng con yêu mến tin
thành/ Đều nhờ sự thương khó Chúa con/ Lòng cung kính sấp mình khẩn
nguyện/ Người nhân đức ban ơn thêm sức/ Kẻ tội khiên cải dữ về lành/
Kính lạy Chúa Ba Ngôi/ Đáng mọi loài kính tôn khâm phục/ Khắp thảy trên
trời dưới đất/ Phải phượng thờ tin kính hết lòng/ Xin vì phép Thánh
giá nhiệm mầu/ Cho chúng con đặng nhờ phần rỗi/ Sau đặng tới tiêu dao
thiên quốc/ Là nước Chúa hưởng phước vô cùng/ Amen.
Thánh mẫu thương khó kinh (lễ đèn ba)
THƯƠNG ÔI !
Đức
Mẹ sầu bi/ Đau lòng thảm thiết/Đứng gần Thánh Giá/ Thấy dựng treo con/
Lụy ngọc chứa chan/ Gan vàng nứt nở/ Lòng Bà khác nữa/ Mũi nhọn thâu
qua/ Đau đớn thiết tha/ Buồn sầu thống thiết/ Xưa khen Bà có phước/ Sinh
con một Chúa Cha/ Nay buồn bực xót xa/ Cùng trần phiền đỗi ấy/ Mẫu từ,
khi xem thấy/ Con cao sang phải chịu nhục hình/ Mẹ rất đỗi thống tình/
Thêm phiền muộn võ vàng khí sắc/ Ai ai trong trời đất/ Bằng xem thấy
Mẹ Chúa Trời/ Chịu cực khổ dường này/ Mà chẳng lụy lưu duồng Mẹ?/ Bằng
ai suy nghĩ/ Thấy Mẹ sinh con Đấng Chí Tôn/ Đau đớn duồng con/ Lẽ nào
chẳng thảm sầu với Mẹ?/ Xem thấy Con cứu thế/ Lòng nhơn, nên phải chịu
cực hình/ Bởi gánh tội dân mình/ Nên nỗi phải chịu đầu roi vọt/ Con dấu
yêu có một/ Mẹ thấy Con thì đặng hỉ hoan/ Nay con trút linh hồn/ Khi
lâm tử đã nên tất tưởi/
ÔI ÔI !
Mẹ
buồn sầu xót xa Mẹ hỡi!/ Mẹ lànguồn đức thương yêu/ Xin cho con thống
thiết bội nhiều/ Hầu được khóc than cùng Mẹ/ Xin đốt lòng con nóng nảy/
Mà thương mến Chúa chuộc con/ Ngửa trông Đức Mẹ giúp lời/ Cho con đẹp
òng Thánh Tử/ Gắn vó xin cùng Thánh Mẫu/ Cho con nhờ thửa ơn này/ Là in
dấu thánh Chúa con/ Ghi tạc vào lòng con khắn khắn/ Vì Chúa lòng
thương nên khấng/ Chịu gian nan cực khổ vì con/ Xin chia hình khổ Con
mình/ Cho con đặng chịu phần khốn khó/ Con còn sống bao lâu ở thế/ Xin
ban ơn khóc với Mẹ lành/ Mà nhớ thương Chúa chịu đóng đinh/ Thìn một
tiết chớ hề sai chạy/ Bên Thánh Giá đứng gần với Mẹ/ Sự ước ao con mới
phỉ lòng/ Là cho con nhờ phước hiệp cùng/ Ngõ đặnghòng khóc than cùng
Mẹ/ Lạy Đồng Trinh cao quang Thánh nữ/ Sạch hơn các nữ trinh đồng/ Xin
Mẹ đừng từ rãy con hèn/ Nguyện đặng khóc than với Mẹ/ Xin giúp con công
nông chớ nệ/ Mà mến suy sự chết Chúa con/ Hầu có phần thương khó cùng
Người/ Và cám nhớ mọi nơi thương tích/ Cho con đặng động lòng thương
tiếc/ Mà gẫm suy thương tích Chúa con/ Hằng ấp yêu Thánh Giá đừng
nguôi/ Nhờ bửu huyết Chúa Con rưới đượm/ Hầu khỏi ngọn nồng nàn hỏa
diệm/ Xin Đồng Trinh Thánh Nữ chữa bàu/ Nghe án hình đoán định ngày
sau/ Khi Chúa ngự xuốngtrường thẩm phán/ Dám xin Chúa Giêsu thương đến/
Mà ban cho Thánh Mẫu phù trì/ Khi linh hồn lìa khỏi thế này/ Lãnh phần
thưởng toàn công thắng trận/ Khi xác phàm chết đoạn/ Xin Chúa thương
đoái đến linh hồn/ Đặng lên chốn thiên đàng/ Hằng hưởng phước thiên
đàng tiêu sái/ Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét