2Sm 24:
10 Vua Đa-vít áy náy trong lòng sau khi đã kiểm tra dân số như vậy. Vua Đa-vít thưa cùng Đức Chúa : “Con đã phạm tội nặng khi làm như thế. Giờ đây, lạy Đức Chúa, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn.” 11 Sáng hôm sau, khi vua Đa-vít dậy, đã có lời Đức Chúa phán với ngôn sứ Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, rằng : 12 “Hãy đi nói với Đa-vít : Đức Chúa phán thế này : ‘Ta đưa ra cho ngươi ba điều. Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi.’” 13 Vậy ông Gát đến gặp vua Đa-vít, báo cho vua và nói : “Ngài muốn điều gì xảy ra : hoặc bảy năm đói trong toàn nước ngài, hoặc ba tháng chạy trốn trước mặt kẻ thù đuổi theo ngài, hoặc ba ngày ôn dịch ? Bây giờ xin ngài suy nghĩ xem tôi phải trả lời thế nào cho Đấng đã sai tôi.” 14 Vua Đa-vít nói với ông Gát : “Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Thà chúng ta sa vào tay Đức Chúa còn hơn, vì lòng thương của Người bao la, nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm !”
15 Đức Chúa giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en từ sáng hôm đó cho đến lúc đã định, và từ Đan tới Bơ-e Se-va, có bảy mươi ngàn người trong dân đã chết. 16 Thiên sứ đưa tay về phía Giê-ru-sa-lem để tàn phá thành, nhưng Đức Chúa hối tiếc vì tai hoạ đó, và Người bảo thiên sứ có nhiệm vụ tiêu diệt dân : “Đủ rồi ! Bây giờ rút tay lại.”
Afterward, however, David regretted having numbered the people, and said to the LORD: "I have sinned grievously in what I have done. But now, LORD, forgive the guilt of your servant, for I have been very foolish."
When David rose in the morning, the LORD had spoken to the prophet Gad, David's seer, saying:
"Go and say to David, 'This is what the LORD says: I offer you three alternatives; choose one of them, and I will inflict it on you.'"
Gad then went to David to inform him. He asked: "Do you want a three years' famine to come upon your land, or to flee from your enemy three months while he pursues you, or to have a three days' pestilence in your land? Now consider and decide what I must reply to him who sent me."
David answered Gad: "I am in very serious difficulty. Let us fall by the hand of God, for he is most merciful; but let me not fall by the hand of man."
Thus David chose the pestilence. Now it was the time of the wheat harvest when the plague broke out among the people. (The LORD then sent a pestilence over Israel from morning until the time appointed, and seventy thousand of the people from Dan to Beer-sheba died.)
But when the angel stretched forth his hand toward Jerusalem to destroy it, the LORD regretted the calamity and said to the angel causing the destruction among the people, "Enough now! Stay your hand."
10 Vua Đa-vít áy náy trong lòng sau khi đã kiểm tra dân số như vậy. Vua Đa-vít thưa cùng Đức Chúa : “Con đã phạm tội nặng khi làm như thế. Giờ đây, lạy Đức Chúa, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn.” 11 Sáng hôm sau, khi vua Đa-vít dậy, đã có lời Đức Chúa phán với ngôn sứ Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, rằng : 12 “Hãy đi nói với Đa-vít : Đức Chúa phán thế này : ‘Ta đưa ra cho ngươi ba điều. Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi.’” 13 Vậy ông Gát đến gặp vua Đa-vít, báo cho vua và nói : “Ngài muốn điều gì xảy ra : hoặc bảy năm đói trong toàn nước ngài, hoặc ba tháng chạy trốn trước mặt kẻ thù đuổi theo ngài, hoặc ba ngày ôn dịch ? Bây giờ xin ngài suy nghĩ xem tôi phải trả lời thế nào cho Đấng đã sai tôi.” 14 Vua Đa-vít nói với ông Gát : “Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Thà chúng ta sa vào tay Đức Chúa còn hơn, vì lòng thương của Người bao la, nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm !”
15 Đức Chúa giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en từ sáng hôm đó cho đến lúc đã định, và từ Đan tới Bơ-e Se-va, có bảy mươi ngàn người trong dân đã chết. 16 Thiên sứ đưa tay về phía Giê-ru-sa-lem để tàn phá thành, nhưng Đức Chúa hối tiếc vì tai hoạ đó, và Người bảo thiên sứ có nhiệm vụ tiêu diệt dân : “Đủ rồi ! Bây giờ rút tay lại.”
Afterward, however, David regretted having numbered the people, and said to the LORD: "I have sinned grievously in what I have done. But now, LORD, forgive the guilt of your servant, for I have been very foolish."
When David rose in the morning, the LORD had spoken to the prophet Gad, David's seer, saying:
"Go and say to David, 'This is what the LORD says: I offer you three alternatives; choose one of them, and I will inflict it on you.'"
Gad then went to David to inform him. He asked: "Do you want a three years' famine to come upon your land, or to flee from your enemy three months while he pursues you, or to have a three days' pestilence in your land? Now consider and decide what I must reply to him who sent me."
David answered Gad: "I am in very serious difficulty. Let us fall by the hand of God, for he is most merciful; but let me not fall by the hand of man."
Thus David chose the pestilence. Now it was the time of the wheat harvest when the plague broke out among the people. (The LORD then sent a pestilence over Israel from morning until the time appointed, and seventy thousand of the people from Dan to Beer-sheba died.)
But when the angel stretched forth his hand toward Jerusalem to destroy it, the LORD regretted the calamity and said to the angel causing the destruction among the people, "Enough now! Stay your hand."
0 nhận xét:
Đăng nhận xét