“Bao nhiêu đau khổ, bao nhiêu xâu xé, bao nhiêu chiến tranh có thể tránh được, nếu tha thứ và lòng thương xót là lối sống của chúng ta! Cần áp dụng tình yêu thương xót trong tất cả những tương quan giữa con người với nhau: giữa vợ chồng, giữa cha mẹ và con cái, giữa lòng cộng đoàn chúng ta, cả trong xã hội và chính trị. Sáng nay, tôi đã cử hành thánh lễ và dừng lại vì một câu trong bài đọc thứ I, trích từ sách Huấn ca, làm tôi chú ý đặc biệt: “Hãy nhớ đến lúc kết thúc và ngừng oán ghét”. Thật là một câu hay! Nhưng hãy nghĩ đến lúc kết thúc! Hãy nghĩ đến lúc bạn ở trong một quan tài và bạn mang oán ghét đến đó! Không dễ tha thứ, vì trong những lúc yên hàn, ta nói: “Nhưng mà người này người kia đã làm cho tôi bao nhiêu điều xấu, nhưng cả tôi cũng làm bao nhiêu điều như vậy. Tốt hơn hãy tha thứ để được tha thứ”. Nhưng rồi oán hận trở lại, như một con ruồi mùa hè gây phiền phức, nó cứ bay đi bay lại. Tha thứ không phải chỉ là một chuyện trong lúc này, nhưng là một điều liên tục chống lại sự oán hận. Hãy nghĩ đến lúc chết và chúng ta sẽ ngưng oán ghét.
Dụ ngôn hôm nay giúp chúng ta đón nhận trọn vẹn ý nghĩa câu mà chúng ta đọc trong kinh Lạy Cha: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” (Mt 6,12). Những lời này chứa đựng chân lý quan trọng. Chúng ta không thể xin Thiên Chúa tha thứ cho chúng ta, nếu chúng ta không tha thứ cho tha nhân. Nếu chúng ta không cố gắng tha thứ và yêu thương, thì cả chúng ta cũng không được tha thứ và yêu thương.” (ĐTCPhanxicô, 13/09/2020)
Dụ ngôn hôm nay giúp chúng ta đón nhận trọn vẹn ý nghĩa câu mà chúng ta đọc trong kinh Lạy Cha: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” (Mt 6,12). Những lời này chứa đựng chân lý quan trọng. Chúng ta không thể xin Thiên Chúa tha thứ cho chúng ta, nếu chúng ta không tha thứ cho tha nhân. Nếu chúng ta không cố gắng tha thứ và yêu thương, thì cả chúng ta cũng không được tha thứ và yêu thương.” (ĐTCPhanxicô, 13/09/2020)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét