Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô, Mc 4, 35-41 :
Khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Chúng ta sang bờ bên kia đi !” 36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền ; có những thuyền khác cùng theo Người. 37 Một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. 38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : “Thầy ơi, chúng ta chết mất, Thầy chẳng lo gì sao ?” 39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển : “Im đi ! Câm đi !” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. 40 Rồi Người bảo các ông : “Sao nhát thế ? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao ?” 41 Các ông sợ hãi kinh hoàng và nói với nhau : “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?”
Suy niệm :
-“Thầy ơi, chúng ta chết mất, Thầy chẳng lo gì sao ?” Lời các tông đồ cầu cứu Chúa xưa cũng chính là lời nguyện xin tha thiết của chúng con trong mối hiểm nguy của đại dịch này : "sao Chúa vẫn ngủ vô tư vậy ? nhiều người bị cách ly, đang chết... "
-“Sao nhát thế ? Các con vẫn chưa có lòng tin sao ?” Chúng con còn nhát hơn các tông đồ xưa, vì đức tin quá yếu kém... Lạy Chúa, con tin, nhưng xin gia tăng đức tin cho con, để con nhận ra Chúa đang hoạt động trong âm thầm, cả khi nhà thờ vắng bóng giáo dân... !
-“Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?” Gió biển còn nghe lệnh Chúa thì dịch bệnh cũng sẽ rút lui khi giờ đã đến, khi Chúa biểu lộ quyền năng của Ngài... Xin cho con, và mọi giáo dân dù không đi lễ được, vẫn vững tin kiên nhẫn đợi chờ, giữa sóng gió cuộc đời vẫn bình an... Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét