Hôm nay ở Ý và ở nhiều quốc gia khác, Lễ Thăng Thiên của Chúa, tức là sự trở về với Chúa Cha, được cử hành. Trong Phụng vụ, Tin Mừng theo thánh Luca thuật lại cuộc hiện ra cuối cùng của Chúa Kitô Phục Sinh với các môn đệ (x. 24,46-53). Cuộc đời trần thế của Chúa Giêsu đạt đến đỉnh cao chính xác với sự Thăng Thiên, mà chúng ta
cũng tuyên xưng trong Kinh Tin Kính: “Người lên trời ngự bên hữu Chúa Cha”.
cũng tuyên xưng trong Kinh Tin Kính: “Người lên trời ngự bên hữu Chúa Cha”.
Sự kiện này có ý nghĩa gì? Chúng ta nên giải thích sự kiện ấy như thế nào? Thưa: Để trả lời những câu hỏi này, chúng ta hãy tập trung vào hai hành động mà Chúa Giêsu thực hiện trước khi lên Trời: trước tiên, Người loan báo ơn Thánh Thần, và sau đó Người chúc lành cho các môn đệ. Ngài loan báo ân sủng Thánh Linh, và Ngài chúc lành.
Trước hết, Chúa Giêsu nói với các môn đệ của Ngài: “Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa” (câu 49). Chúa Giêsu đang đề cập đến Chúa Thánh Thần, Đấng An Ủi, Đấng sẽ đồng hành với họ, hướng dẫn họ, hỗ trợ họ trong sứ mệnh của họ, bảo vệ họ trong các trận chiến tâm linh. Và như vậy, chúng ta hiểu một điều quan trọng: Chúa Giêsu không bỏ rơi các môn đệ. Ngài lên Thiên đàng, nhưng Ngài không để họ mồ côi. Đúng hơn, chính xác bằng cách đi lên cùng Chúa Cha, ngài bảo đảm sự tràn đầy của Chúa Thánh Thần, của Thánh Linh Thiên Chúa. Trong một dịp khác, Người đã nói: “Thầy ra đi là có lợi cho anh em, vì nếu Thầy không đi, thì Đấng Bảo Trợ, tức là Thần Khí, sẽ không đến với anh em” (Ga 16,7).
Ở đây, chúng ta cũng thấy tình yêu của Chúa Giêsu dành cho chúng ta: Ngài hiện diện nhưng không muốn giới hạn tự do của chúng ta. Trái lại, Người để lại không gian cho chúng ta, bởi vì tình yêu đích thực luôn tạo ra sự gần gũi không gò bó, không chiếm hữu, gần gũi nhưng không chiếm hữu; ngược lại, tình yêu đích thực khiến chúng ta trở thành nhân vật chính. Và bằng cách này, Chúa Giêsu Kitô bảo đảm với chúng ta rằng, “Thầy sẽ đến cùng Cha, và anh em sẽ được mặc lấy quyền năng từ trên cao: Thầy sẽ sai Thánh Thần của Thầy đến và với sức mạnh của Ngài, anh em sẽ tiếp tục công việc của Thầy trong thế gian!” (xem Lc 24,49). Và như vậy, khi lên Thiên đàng, thay vì ở lại bên cạnh một vài người với thân xác của mình, Chúa Giêsu trở nên gần gũi với tất cả mọi người qua Thánh Linh. Chúa Thánh Thần làm cho Chúa Giêsu hiện diện trong chúng ta, vượt qua mọi rào cản của thời gian và không gian, để làm cho chúng ta trở thành chứng nhân của Người trên thế giới.
Ngay sau đó là hành động thứ hai, Chúa Kitô giơ tay và chúc lành cho các môn đệ (xem câu 50). Đó là một cử chỉ tư tế. Từ thời Aarôn, Thiên Chúa đã giao cho các thầy tế lễ nhiệm vụ chúc lành cho dân (x.Nhm 6,36). Tin Mừng muốn nói với chúng ta rằng Chúa Giêsu là vị tư tế vĩ đại của cuộc đời chúng ta. Chúa Giêsu lên với Chúa Cha để cầu thay cho chúng ta, để trình bày nhân tính của chúng ta cho Người. Như vậy, trước mắt Chúa Cha, với nhân tính của Chúa Giêsu, có và sẽ luôn luôn có sự sống của chúng ta, là hy vọng của chúng ta, là vết thương của chúng ta. Vì vậy, khi Ngài “xuất hành” lên Thiên đàng, Chúa Kitô “dọn đường” cho chúng ta, Ngài đi chuẩn bị một chỗ cho chúng ta, và từ lúc này trở đi, Ngài cầu thay cho chúng ta, để chúng ta luôn được đồng hành và nhận được phúc lành bởi Chúa Cha.” (ĐTC Phanxicô, 29/05/2022)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét