“Có một "thời gian tập nghề" về đức tin đối với các tông đồ Phêrô và Phaolô, cũng như đối với mỗi người chúng ta. Chúng ta cũng tin rằng Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế, Con Thiên Chúa hằng sống, nhưng cần có thời gian, sự kiên nhẫn và rất nhiều khiêm nhường để cách suy nghĩ và hành động của chúng ta hoàn toàn tuân theo Phúc Âm.
Thánh tông đồ Phêrô đã trải nghiệm điều này ngay lập tức. Chính ngay sau khi ngài tuyên xưng đức tin của mình với Chúa Giêsu, khi Chúa thông báo rằng Người sẽ phải chịu đau khổ và bị kết án tử hình, thánh Phêrô đã chối bỏ viễn tượng này, điều ngài cho là không phù hợp với Đấng Cứu Thế. Thánh nhân thậm chí cảm thấy có trách nhiệm phải phê bình Thầy, Đấng sau đó lại nói với ngài: "Xatan, lui lại đằng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người" (Mt 16,23).
Chúng ta hãy suy nghĩ: không phải điều tương tự cũng xảy ra với chúng ta sao? Chúng ta lặp lại Kinh Tin Kính, chúng ta đọc kinh với đức tin; nhưng trước những thử thách khắc nghiệt của cuộc đời dường như mọi thứ đều chao đảo. Chúng ta có chiều hướng phản đối Chúa, nói với Người rằng điều đó là không đúng, rằng phải có những con đường khác, thẳng lối hơn, ít mệt mỏi hơn. Chúng ta đang trải qua sự giằng xé của người tín hữu, người tin vào Chúa Giêsu, tín thác vào Người; nhưng đồng thời cảm thấy rằng thật khó để theo Người và bị cám dỗ để tìm kiếm những cách khác với những cách của Thầy.
Thánh Phêrô đã sống bi kịch nội tâm này, và ngài cần thời gian và sự trưởng thành. Lúc đầu, ngài kinh hoàng khi nghĩ đến thập giá; nhưng vào cuối đời, ngài đã can đảm làm chứng cho Chúa, đến mức, theo truyền thống, ngài đã chịu đóng đinh ngược, để không ngang bằng với Thầy của mình.” (ĐTC Phanxicô, 29/06/2022)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét