“…Có ý nghĩa quyết định: cái nhìn của Chúa Giêsu. Ngài được Chúa Cha sai đến để tìm kiếm những kẻ hư mất; và khi đến Giêricô, Chúa Giêsu đi ngang qua cây nơi Dakêu đang đứng. Tin Mừng thuật lại rằng “Chúa Giêsu nhìn lên và nói với ông: Ông Dakêu, mau xuống đi, vì hôm nay tôi phải ở nhà ông” (Lc 19, 5). Đó là một hình ảnh thực sự đẹp, bởi vì nếu Chúa Giêsu phải nhìn lên, có nghĩa là Ngài đang nhìn Dakêu từ bên dưới.
Đây là lịch sử của ơn cứu rỗi: Thiên Chúa chưa bao giờ coi thường chúng ta, chưa bao giờ; Thiên Chúa chưa bao giờ làm nhục chúng ta, chưa bao giờ; Thiên Chúa chưa bao giờ đánh giá thấp chúng ta, chưa bao giờ; ngược lại, Người hạ mình đến mức rửa chân cho chúng ta, từ dưới nhìn lên chúng ta và khôi phục nhân phẩm cho chúng ta. Theo cách này, cuộc gặp gỡ bằng ánh mắt giữa ông Dakêu và Chúa Giêsu dường như gói gọn toàn bộ lịch sử cứu độ: nhân loại, với những đau khổ của mình, tìm kiếm ơn cứu chuộc, nhưng trước hết, Thiên Chúa, với lòng thương xót, tìm kiếm tạo vật để cứu nó.
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy nhớ điều này: ánh mắt của Thiên Chúa không bao giờ dừng lại ở quá khứ đầy lỗi lầm của chúng ta, nhưng nhìn với niềm tin tưởng vô hạn vào những gì chúng ta có thể trở thành. Và nếu đôi khi chúng ta cảm thấy mình là những người “thấp bé”, không đối phó nổi với những thử thách của cuộc sống và kém xa so với những đòi buộc của Tin Mừng, sa lầy vào những vấn đề và phạm tội lỗi, thì Chúa Giêsu luôn nhìn chúng ta với tình yêu thương, Người nhìn chúng ta như nhìn Dakêu, Chúa Giêsu đến với chúng ta, Người gọi tên chúng ta và nếu chúng ta chào đón Ngài, Chúa Giêsu sẽ đến nhà của chúng ta.
Giờ chúng ta có thể tự hỏi: làm thế nào để chúng ta nhìn lại chính mình? Chúng ta có cảm thấy bất toàn và cam chịu không, hay chính xác là lúc đó, lúc cảm thấy thất vọng, chúng ta có tìm kiếm cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu không? Và chính chúng ta có cái nhìn nào đối với những người đã sai lầm, và những người đang đấu tranh để vực dậy từ lớp bụi của những tội lỗi của họ? Đó có phải là một cái nhìn từ trên cao, đánh giá, coi thường, và loại trừ? Hãy nhớ rằng nhìn xuống ai đó chỉ có thể là chính đáng nếu chúng ta nhìn xuống để giúp họ đứng dậy: chỉ trong trường hợp đó mà thôi. Chỉ trong trường hợp như thế mới là chính đáng khi nhìn từ trên cao xuống. Nhưng chúng ta, những người Kitô hữu phải có cái nhìn của Chúa Kitô, Đấng nhìn từ bên dưới, Người tìm kiếm những người hư mất, với lòng trắc ẩn. Đây là, và phải là, cái nhìn của Giáo Hội, luôn luôn là cái nhìn của Chúa Kitô, không phải cái nhìn lên án.
Chúng ta hãy cầu nguyện với Mẹ Maria, người mà Chúa đã nhìn vào lòng khiêm nhường, và chúng ta hãy xin Mẹ ban cho ân sủng là có một cái nhìn mới về bản thân và người khác.” (ĐTC Phanxicô, 30/10/2022)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét