Ga 11 :
Khi ấy, nhiều người Do-thái đến chia buồn với hai cô Mác-ta và Ma-ri-a, vì em các cô là La-da-rô mới qua đời. 20 Vừa được tin Đức Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà. 21 Cô Mác-ta nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết. 22 Nhưng bây giờ con biết : Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy.” 23 Đức Giê-su nói : “Em chị sẽ sống lại !” 24 Cô Mác-ta thưa : “Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết.” 25 Đức Giê-su liền phán : “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. 26 Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không ?” 27 Cô Mác-ta đáp : “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.”
Suy niệm :
Đây là gia đình Chúa gần gũi nhất, ghé thăm và dùng bữa nhiều nhất với sự tiếp đãi của Matta, 8 ngày trước cuộc khổ nạn Chúa còn ghé... gia đình duy nhất Phúc Âm ghi nhận “Chúa thổn thức và rợi lệ”... nhưng vẫn không tránh khỏi cảnh đau thương người em trai bệnh nặng và chết...
Lạy Chúa, xin cho gia đình chúng con và từng người chúng con biết noi gương hiếu khách của Matta đón Chúa nơi tha nhân, phục vụ Chúa qua sự dâng hiến cho “thân mình Chúa” là Hội Thánh...
Dù yêu mến Chúa nhiều và được Chúa yêu nhiều, xin cho chúng con không nhạc nhiên khi gặp đau thương, rủi ro, mất mát trong cuộc sống bất toàn này; vẫn bình tĩnh thân thưa như Matta : “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.” Amen.